Chương 6: Ta muốn gặp lại người thân
Ở trong không gian xuyên không hỗn loạn lúc này,họ hai người lão bà hộ đạo và Thiên Tâm đã đi đến địa cầu.
Trên đường không gian hỗn loạn vừa nãy lối ngược dòng trở về vị trí có thứ gì đó làm lão bà hộ đạo chú ý.
"Trên đường không gian đến đây mọi nơi trong không gian truyền tống xuyên không đều tán loạn, thời không cũng bị ảnh hưởng có lẽ là do một con quái thú nào đó đang lẩn trốn ở gần đây!?".Lão bà hộ đạo thản nhiên nói.
Thiên Tâm nghe vậy cũng có chút khúc mắc thầm nghĩ nếu là vậy thì việc nàng xuyên không có lẽ có liên quan tới nó.
Nhưng nàng bây giờ chỉ muốn đi gặp anh mình cùng cha mẹ của nàng thôi.
Hai người một già một trẻ đứng ngoài không gian địa cầu sau đó trong nháy mắt đứng tại nơi nông thôn bên dưới một lục địa Hoa hạ.
Ở đây người qua kẻ lại tấp nập ắt hẳn là chuẩn bị xây thành phố đây mà.
Lão bà tinh thần cảm nhận ở đây là hạ giới cả cái vũ trụ này cũng là dưới hạ giới luôn.
Thiên Tâm lúc này nhanh chân chạy vào một ngôi nhà bé tại cuối thôn.
Nỗi nhớ nhung khôn xiết người nhà khiến con tim của nàng đau quặn rơi lệ.
Ngôi nhà cũ nát cùng bụi bặm bẩn thỉu tựa như nhà hoang đồng dạng như nhau.Chỉ là Thiên Tâm không quan tâm chuyện này.
Nàng vội vàng mở cánh cửa nhà ra mang theo nét vui mừng khôn xiết rất muốn được người mẹ của mình ôm vào lòng.
"Cha,mẹ anh con về rồi nè!!!".
Nhưng còn chưa kịp vui mừng khi về nhà vừa vào tới nơi nàng chỉ thấy vỏn vẹn 4 bức di ảnh khiến nàng sắc mặt tái nhợt.
"Cái gì,chuyện này là sao!!?".Thiên Tâm mở to hai mắt nhìn lấy bốn bức di ảnh bụi bặm trên ban thờ.
Nàng từ từ đi đến 4 bức di ảnh đó nhìn lấy mà không thể nào chấp nhận nổi cái này thực tế.
Đây rõ ràng là việc thờ phụng dành cho người chết một dạng.
Ở ngoài có một ông lão đi qua nhà của hai vợ chồng ở đây lên tiếng hỏi:"Ai đang ở trong đó thế!?".
Ông lão thấy bên ngoài có một nữ tử xinh đẹp tuyệt thế còn bên trong nhà là một nữ tử tầm khoảng 15 16 tuổi rất là xinh đẹp đang ngẩn người đứng trong đó.
"Nếu là đến tìm 4 người trong nhà thì họ qua đời cả rồi!!".Ông lão lên tiếng nói.
Thiên Tâm nghe vậy quay đầu nhìn lại với đôi mắt ngấn lệ chảy dài trên hai hàng mi.Nàng nhận ra ông lão chính là lúc trước khi nàng còn ở thế giới này thì lão đã giúp đỡ gia đình nàng rất nhiều là tên là Tiểu Trương giờ sao lại già như vậy rồi.
Thiên Tâm quay đầu lại bạch y bay nhè nhẹ theo gió khuôn mặt xinh đẹp không tỳ vết của nàng giờ ướt đẫm nước mắt.
"Tại sao họ lại chết!!?".Thiên Tâm hỏi lão Trương.
"vị cô nương này có lẽ là người quen của họ nhỉ ? 60 năm trước...."
Cứ thế lão Trương kể cho Thiên Tâm nghe câu chuyện 60 năm trước của gia đình xấu số này.
Nghe xong câu chuyện khi mình qua đời khiến Thiên Tâm vô cùng đau đớn khi biết về cái chết của cha mẹ và anh hai mình.
Đặc biệt là anh hai nàng trước khi ra đi cũng ôm lấy 3 bức di ảnh rơi lệ mà chết.Rõ ràng đã hứa sẽ ở cạnh và bảo vệ nàng cơ mà.
Thiên Tâm lúc này cảm ơn lão Trương rồi tặng lão một viên đan dược có thể chữa bệnh sau đó đi vào nhà nghĩ lại những chuyện khi xưa .
Nàng ngồi một góc trong nhà vô cùng đau lòng nước mắt không ngừng rơi xuống không thể nào chấp nhận sự thật này.
Thấy thánh nữ của giáo mình đau lòng như vậy lão bà cũng thật không nỡ.Tự hỏi thánh nữ từng đến đây sao.
"Thánh nữ, ta có thể giúp họ phục sinh,linh hồn của người phàm ít nhất cũng phải mất 100 năm mới triệt để tan biến nên nếu họ còn sót lại chút nguyên thần ta hoàn toàn có thể phục sinh lại họ!!".Lão bà hộ đạo nhẹ nhàng nói.
Trên thực tế nếu bà sử dụng lực lượng dưới Hạ giới này nếu không cẩn thận sẽ bị Thiên Đạo trấn sát ngay tại chỗ.
Thiên Tâm nghe vậy liền ngay lập tức vội vàng kéo lão bà đi ra khu chôn cất người chết ở bãi đất trống ngoài thôn.
Ở đây họ tìm thấy mộ của gia đình nàng.Lúc này lão bà dùng chút thần lực kiểm tra nhưng lắc đầu.
"Có vẻ linh hồn của họ đã tiêu tan hết rồi!!".Lão bà khẽ nói.
Nghe vậy Thiên Tâm vừa có chút hy vọng giờ bỗng chốc sụp đổ ngồi rạp xuống đất.
"Không thể nào!!?".Nàng run rẩy thốt lên căn bản nghẹn đến không nói thành lời.
Lão bà thấy thế liền thi triển thần thông, trong mắt bà lão hiện ra vĩ lực năm tháng kinh thiên nhìn vào 4 phần mộ này.
Bà kinh ngạc phát hiện thiên cơ của 3 người cha mẹ và cô em gái này rất mơ hồ nhưng khẳng định là còn sống, thậm chí nàng đang thăm dò lúc còn có rất nhiều lực lượng bí ẩn hiện ra che giấu đi thiên cơ của 3 người đó.
Thậm chí những cái kia lực lượng còn muốn tấn công lão bà,lão bà nhanh chóng thu thần thông lại thở hổn hển.
Thấy thế Thiên Tâm bối rối liền hỏi:"Sao thế có hy vọng phục sinh lại họ không!!?".
"Thưa thánh nữ họ có lẽ 3 người này đã xuyên không phục sinh tại nơi nào đó khác rồi nhưng ta không suy diễn ra được vì có rất nhiều lực lượng bí ẩn che đậy thiên cơ về họ thậm chí có dính dáng đến đại nhân quả nữa!!".Bà thở dài nói.
Nghe vậy Thiên Tâm vô cùng kinh hỷ hiểu rõ sự tình này có ý nghĩa gì.
"Vậy người còn lại!?".Thiên Tâm chăm chú chờ câu trả lời.
Nghe thiên tâm hỏi vậy lão bà cũng khiếp sợ nói:"Người còn lại chính là tên anh trai này, mọi thứ liên quan đến hắn từ quá khứ đến tương lai đều là không tồn tại cũng không có lực lượng bí ẩn nào che giấu đi cũng không phải do nhân quả hắn tựa như không tồn tại trên đời này!!".
Thậm chí có vài việc bà đã không nói thẳng cho Thiên Tâm vì sợ bản thân sẽ bị dòng chảy cốt truyện lực lượng hủy diệt ngay tại chỗ.
Nghe xong Thiên Tâm cũng có chút ngây người nhưng không để ý hỏi:"Tức là cả bọn họ đều còn sống phải không!!".
"Đúng vậy!!".Bà mỉm cười đáp.
Thiên Tâm lúc này liền nghĩ khả năng cao là bọn họ cũng đã xuyên không giống nàng lúc này vô cùng vui mừng rỡ.
Nếu còn sống nhất định là còn cơ hội.Cho dù có lật tung cả thế gian cũng phải tìm cho bằng được người thân của nàng.
"Vậy còn có cách nào nhanh chóng tìm được họ không!?".Thiên Tâm nhìn sang lão bà hỏi.
Lão bà nghe vậy liền nhìn vào trong 4 ngôi mộ tro cốt lấy đi một miếng cốt của từng người họ.
Lúc này Thiên Tâm hơi có chút sốc nói chỉ cần 3 người kia thôi nên lão bà chỉ lấy của 3 người sau đó thi triển một chút thần lực vào.
"Thánh nữ,chỉ cần ở gần những đoạn cốt này thì cho dù bọn họ có phục sinh ở đâu hình hài như nào cũng có thể nhận biết được!!".Lão bà lên tiếng.
Nghe xong Thiên Tâm vô cùng vui mừng cảm ơn lão bà rối rít khiến lão bà rất phấn khởi.
Được một đứa trẻ dễ thương như này ôm trầm lấy thực sự làm bà rất là vui a.
Hai người họ nhanh chóng dùng truyền tống trận quay về Thiên giáo.
Trên đường truyền tống trở về trong không gian vô tận họ cũng để lại những hỗn loạn không gian phía sau.
Lão bà cũng để ý đến việc nhỏ này và suy đoán có lẽ đã có người đến đây từ trước.Hơn nữa không chỉ có một mà có vài dấu hiệu đã có người can thiệp.
Cộng thêm lúc bà suy diễn về họ thì ngoài người ca ca bí ẩn kia 2 người còn lại đều có những lực lượng bí ẩn vô cùng cường đại che giấu đi thiên cơ.
Chuyện này nếu là suy đoán thật hẳn là 2 người đó đã phục sinh tại một đại giáo vô thượng nào đó.Thêm vào đó khi lấy một mẩu xương của 3 người kia lão để ý 4 bộ xương trong mộ đều có dấu vết bị lấy đi một mẩu xương bằng thần lực.
Việc này mặc dù không liên quan tới Thiên giáo nhưng giờ thánh nữ con gái của tông chủ lại tham gia vào nên lão bà quyết định bẩm báo lại với tông chủ.
Về đến Thiên giáo,Thiên Tâm bắt gặp Thiên Trúc đang ngon giấc mộng nên cũng không đánh thức nàng nhẹ nhàng rời đi khỏi đại giới này.
Nàng quyết tâm phải tìm cho bằng được người nhà của mình.
Bạch Tiên đứng trên bầu trời cao vô hạn phía trên Thiên giáo cười cười.
Hết thảy đã được nàng chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ sau này của bọn họ và phu quân giờ đã xong nên nàng về hạ giới.
Hạ giới lúc này đã trải qua hơn vài tháng nàng liền đi gặp Trần Dương yếu dấu của mình thì phát hiện phu quân bị thương rất nặng đang được chữa trị trong ao nước nóng chứa đầy thiên tài địa bảo kia.
Nàng trừng mắt quay sang nhìn Lân Đế,ánh mắt không khác gì muốn lấy mạng con ả trước mắt.
Thấy nữ tử kia nhìn mình như vậy Lân Đế vội giải thích cho Bạch Tiên hiểu.
Nghe xong Bạch Tiên cũng không nói gì nữa vội vàng chữa thương cho phu quân của nàng tiện thể giúp huynh ấy luyện thành luôn cái công pháp bá thể gì đó mà con Kỳ Lân cái kia dạy.
Trần Dương thương thế sau khi bình phục mơ hồ mở mắt ra thấy thê tử của mình đang ở trước mắt.
"Là muội hả!?".Hắn giọng nói thều thào không ra tiếng cố gắng thốt lên.
Bạch Tiên mỉm cười ôn nhu:"Là phu nhân của huynh đây!!".
Nói rồi nàng trút bỏ y phục trên người để lộ cơ thể trắng mịn như tuyết, đường cong hoàn mỹ khiến cả Lân Đế cũng phải nuốt một hơi.
Nữ tử kia nhan sắc thực sự khuynh đảo hết thảy chúng sinh,khiến cho người ta tâm thần điên đảo cuồng loạn.
Bạch Tiên dùng cơ thể ngọc ngà của mình ôm trầm lấy hắn khiến hắn cảm thấy thật thoải mái trong cơn mê man.
Sau vài tiếng âu yếm lấy nhau rốt cuộc Trần Dương đang miên man lấy lại ý thức. Hắn phát hiện hắn và Bạch Tiên cả hai đang tắm trong một ao nước nóng với đầy rẫy linh thảo.
Thậm chí có kinh văn đại đạo hiển hoá nhưng ....
Hắn vô cùng xấu hổ nhanh chóng mặc quần áo vào rời khỏi ao nước.
Bạch Tiên thấy thế phùng má bịu môi tỏ vẻ không chịu.
Mặc dù lấy nhau hơn 6 năm trời nhưng Trần Dương hắn luôn coi nàng là tiên tử cao không thể với,lấy được nàng là phúc đức trăm đời mà có nên hắn không dám nghĩ đến mấy truyện xằng bậy.
"Phu thê có gì mà ngại chứ qua đây với muội!!".Bạch Tiên dụ dỗ lời nói tràn đầy mị lực mở miệng khẽ lên tiếng.
Trần Dương nghe xong cũng không dám ở lại sợ thật bản thân sẽ mất kiểm soát vội vàng chạy vào trong hang động khiến Bạch Tiên cười khúc khích.
Lân Đế một bên mặc dù không quan tâm truyện nam nữ nhưng lại không thể tin nổi hai đứa này là phu thê một dạng thông tin.