Chương 27: Ran hảo cảm tăng nhiều (cầu truy đọc)
Nhưng Conan bước chân lúc này ngừng lại, hắn biết tình hình bây giờ không cho mình hồ nháo, hắn lấy điện thoại mini của mình ra đeo lên tay bắt đầu gọi điện cùng đi theo sát phía sau hai người mặc đồ đen.
"Là Conan gọi."
Sukawaki Moya nhìn thấy là số của Conan liền bắt máy.
"Conan, ngươi phát hiện gì sao."
"Moya ca ca, ta giống như tìm được hai kẻ khả nghi rất có thể là đồng bọn của tên kia."
Conan âm thanh trong điện thoại liền truyền ra, Sato Miwako lúc này cũng đi tới nghe được Conan nói.
"Ngươi nói thật sao Conan, ta bây giờ đi báo cho thanh tra bọn hắn."
Sukawaki Moya lúc này bàn tay lớn kéo lại cánh tay của nàng mở miệng nói," Sato cảnh sát, khoang hả báo cho thanh tra bọn họ, chính ta còn chưa xác định người mà Conan nói có thật là đồng bọn của tên kia không."
Sato Miwako bị người khác nắm tay có chút không được tự nhiên, đây cũng là lần đầu tiên có nam nhân nắm tay nàng.
"Conan, ngươi có nắm chắc nghe lén hai người bọn họ mà không bị phát hiện không."
Nghe Sukawaki Moya nói như thế, Sato Miwako ngay lập tức phản đối nói," Không được Sukawaki tiên sinh, việc nguy hiểm như thế Conan một đứa trẻ làm sao làm được."
"Moya ca ca yên tâm, ta từ tiến sĩ Agasa có được một thứ dùng tốt trong tình huống này."
Conan âm thanh tự tin từ bên kia truyền ra, Sukawaki Moya mở miệng nói," Cẩn thận đó Conan, giữ liên lạc."
"Ân."
Sukawaki Moya lúc này mới đưa mắt nhìn Sato Miwako mở miệng nói," Yên tâm đi Sato cảnh sát, Conan chỉ là một đứa bé, một đứa bé chạy nhảy rất bình thường nha."
"Nhưng điều đó quá nguy hiểm."
"Yên tâm, Conan không phải hài tử bình thường, hắn biết mình nên làm gì."
Sukawaki Moya an ủi Sato Miwako, nàng mặc dù cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng chuyện đến nước này chỉ có thể một đi đến đen.
Conan lúc này này bí mật đi qua chỗ ngồi của hai tên người áo đen, máy nghe trộm hắn đã chuẩn bị từ trước được hắn đặt vào bao kẹo cao su, sau đó dáng xuống bên dưới ghế.
"Không phải là hai tên kia."
Conan sau khi trở về chỗ ngồi của mình trong lòng có chút thất vọng, nhưng rồi hắn ngay lạo tức lấy lại tinh thần, bởi vì trong lỗ tai của hắn vang lên âm thanh trò chuyện.
Mà cái điện thoại mini của Conan có thể kết nối với cái kính mắt, cho nên toàn bộ cuộc trò chuyện bị Sukawaki Moya cùng Sato Miwako nghe được.
Lúc này chỗ ngồi của hai tên người áo đen, âm thanh của một người truyền vào trong tai của ba người.
"Cuối cùng cũng được h·út t·huốc."
Nghe câu nói này, Conan cùng Sukawaki Moya biết vì sao Mộc Kính nói là toa ăn.
Bởi vì chỉ có toa ăn là không được h·út t·huốc, nghe ngữ khí của người nói, giống như hắn là người nghiên thuốc nặng.
"Đại ca, không biết trong va li đó có gì mà chỉ cần vận chuyển thôi đã được 100 triệu vậy."
Tên được gọi là đại ca mỉm cười mở miệng nói," Cái va li đó là thứ rất quan trọng với nàng."
"Ô là thứ gì nói nghe một chút."
"Ha-ha người nhờ chúng ta vận chuyển chiếc va li nói bên trong chứa một quả bom."
"Gì, bom sao."
Tên tiểu đệ nghe kinh ngạc kêu lên.
"Không cần lo lắng, quả bom còn hơn ba tiếng nữa mới sẽ tự động p·hát n·ổ, cho đến lúc đó chúng ta đã cao chạy xa bay."
Tên đại ca đắc ý mở miệng nói.
"Thì ra hai người này chỉ là kẻ vận chuyển."
Sukawaki Moya lúc này giọng nói chuyền vào trong tai của Conan," Conan, nếu bọn họ biết cái va li sách tay đó có bom, rất có thể trạm kế tiếp bọn họ sẽ xuống chuyến tàu này, ngươi không cần ngăn bọn họ lại, ta sẽ thông báo chuyện này cho thanh tra Megure."
Conan nghe Sukawaki Moya nói như thế liền đáp ứng một tiếng, việc thứ yếu bây giờ là tim ra kẻ đang giữ va li sách tay.
Sato Miwako nhẹ gật đầu bắt đầu kể rõ mọi chuyện cho thanh tra Megure.
Thanh tra Megure nghe Sukawaki Moya cùng Sato Miwako đã tìm ra manh mối thì mừng như điên, hắn ngay lập tức gọi ra ngoài một cú điện thoại.
Trạm thứ nhất cuối cùng cũng dừng lại, hai tên áo đen ngay lập tức xuống tàu.
Thời gian mà Mộc Kính cho đã trôi qua hơn một tiếng, thời gian còn lại không tới ba tiếng.
Conan lâm vào trầm tư, hắn hồi tưởng lại lời nói của hai người áo đen bắt đầu suy tư.
"Đúng rồi, bọn họ nói nàng tức là nữ nhân."
Conan ngay lập tức cầm tai nghe lên mở miệng nói," Moya ca ca, bọn họ nói nàng tức là chỉ nữ nhân, cho nên phạm vi tìm kiếm có thể thu hẹp lại."
Sato Miwako nghe Conan lời nói kiếp sợ khó mà kiềm được, Sukawaki Moya tiếng cười khẽ vang lên," Thấy sao Sato cảnh sát, ta nói Conan không thể dùng bình thường hài tử đến so sánh."
Vì trong tiếng nhật, hắn và nàng phát âm là hai từ khác nhau, nhưng lại có rất nhiều người lại không chú ý tới điều này, cho dù là Sato Miwako cũng vô ý thức không để ý tới.
Rất nhanh tin tức này Sato Miwako cũng báo cho thanh tra Megure nghe, thanh tra Megure ngay lập tức bí mật phái bộ hạ đi nhìn xem có bao nhiêu nữ nhân mang va li sách tay.
Rất nhanh, kết quả đã ra, chỉ có một toa ăn là có người mang theo va li sách tay, thanh tra Megure ngay lập tức chạy tới khống chế lại đối phương.
Rất nhanh quả bom trong va li sách tay được chuyên gia phá giải bom xử lý, mọi người lúc này mới thở phào một hơi.
"Ha-ha Moya, Sato các ngươi làm tốt lắm."
Vừa tập hợp một đám người, thanh tra Megure khuôn mặt vui mừng tiếng lên cười lớn nói, Sukawaki Moya mỉm cười mở miệng nói," Thanh tra Megure khách khí, vụ án lần này có thể thành công như thế đều nhờ vào Conan hắn tìm được hai gã mặt áo đen."
"Ha-ha tất cả là Moya ca ca chỉ điểm, ta chỉ là phối hợp làm theo."
Conan ngay lập tức giả cười ngây thơ mở miệng nói, thanh tra Megure vui mừng mở miệng nói," Moya lão đệ ngươi khiên tốn, lần này ngươi có công lớn, cấp trên sẽ phân phát phần thưởng sẽ không thiếu ngươi."
Vì vụ Đài Truyền hình náo loạn vô cùng lớn, cho nên thanh tra Megure bị cấp trên bị quở mắng một trận, cho nên lần này biết tinh trên tàu cao tốc lại là tên kia đặt bom, liền mệnh lệnh cho thanh tra Megure phải giải quyết vụ việc lần này, nếu không chức vị thanh tra của hắn cũng không cần làm.
Từ trường cảnh sát tốt nghiệp là như thế, không có bối cảnh mà muốn làm cảnh sát, mất phải sai lầm là một chuyện vô cùng nghiêm trọng.
Sato Miwako mỉm cười cũng không nói gì, nàng cũng nhìn ra hài tử gọi là Conan này rất tính nhiệm Sukawaki Moya, cho nên nàng cũng không xen vào việc của người khác.
Ở một bên Mori Kogoro một mặt phiền muộn, vụ việc lần này hắn cơ hồ là không chen chân vào được, đi theo thanh tra Megure chạy tới chạy lui làm hắn mệt như con chó.
Ren ren ren..
Âm thanh điện thoại quen thuộc lại vang lên, tâm của mọi người lúc này căng cứng, Mori Kogoro mốc ra điện thoại mở âm ngoài.
"Ây da, vậy mà nhanh như thế tìm ra được vị trí của quả bom, quả không hổ danh là thám tử lừng danh nha."
Âm thanh cợt nhã từ trong điện thoại vang lên, Mori Kogoro tức giận mở miệng nói," Mộc Kính ngươi đừng có mà tự mãn, một ngày nào đó ta sẽ bắt ngươi đưa vào trong tù."
"Ha-ha thám tử Mori nói gì đó, ta làm sao có thể dễ dàng như thế b·ị b·ắt chứ, hôm nay tới đây thôi, ta đang bận suy nghĩ cho phi vụ lần sau, nếu nghĩ xong ta sẽ liên lạc lại bái bai."
Tút tút tút...
"Tên đáng c·hết."
Thanh tra Megure tức giận vỗ cái bàn, Mori Kogoro mở miệng la hét nói," Ngươi chờ đó Mộc Kính."
Bởi vì vụ việc lần này, mà đã không kịp tham gia lễ cưới bạn thân của Mori Kogoro, cho nên tất cả mọi người ngồi xe cạnh sát trở về.
Lúc này Sukawaki Moya mới cùng Mori Ran kể cho nàng nghe toàn bộ quá trình của vụ án.
"Moya, ngươi thật lợi hại."
Mori Ran nghe xong liền vui mừng khen Sukawaki Moya một câu, Sukawaki Moya mỉm cười mở miệng nói," Đều là đi theo Mori sư phó học tập, nếu là Mori sư phó cũng dễ dàng tìm được."
Mori Ran làm sao không nhìn ra là Sukawaki Moya là đang cho ba ba mình giữ thể diện, nàng trong lòng đối với Sukawaki Moya hảo cảm tăng nhiều.
PS/ thật có lỗi, là ta sai.