Chương 40: Ran, đây là mệnh chung chú định a
Không lâu sau, Maserati cũng đi tới vùng núi, đi tới một đoạn đường cuối cùng, Maserati không dễ đi, Sukawaki Moya chỉ có thể kêu Mori Ran cùng Conan xuống xe đi bộ.
Sukawaki Moya lúc này nhìn thấy trên cầu treo có một thân ảnh người liền muốn lên tiếng hỏi thăm, nhưng khi người đó quay đầu lại, Mori Ran kh·iếp sợ đạp đạp lui về phía sau, Sukawaki Moya nhanh tay lẹ mắt liền đỡ lại bờ vai của nàng.
"Người kia là cái gì, ma sao."
Sợ ma quỷ Mori Ran, nhìn thấy hình ảnh như thế đương nhiên đầu óc có chút chạp mạch.
"Không phải, đó chỉ là người quấn băng vải lên mặt mà thôi, Ran không cần sợ."
Sukawaki Moya an ủi mở miệng nói, bàn tay ở trên vai nàng nhẹ nhàn vỗ hai cái.
Conan nhìn thấy băng vải quái nhân chạy thì muốn quay người quan tâm Mori Ran, nhưng nhìn hình ảnh thanh mai trúc mã của mình vậy mà dựa vào trong ngực của nam nhân khác, Conan đầu ngay lập tức xuất hiện lục quang.
"Ran-onesan, ngươi không sao chứ."
Conan liền lên tiếng mở miệng quan tâm hỏi thăm, Mori Ran lúc này lấy lại tinh thần, nàng cũng biết hình tượng của mình bây giờ rất xấu hổ, liền từ trong ngực Sukawaki Moya tránh thoát.
Mori Ran khuôn mặt đỏ lên mở miệng nói," Cảm ơn ngươi Moya, không có ngươi ta đã ngã xuống."
Sukawaki Moya ấm giọng mở miệng nói," Ran ngươi không sao là ta an tâm rồi."
Mori Ran nhìn xem Sukawaki Moya quan tâm mình thì ngọt ngào nở nụ cười, trong không khí vậy mà bay lên phấn hồng bông bóng.
Mà một bên Conan đầu óc oanh một cái nổ tung, cái gì nha, hai người bọn họ ánh mắt như vậy là có ý gì, Ran là đang ngượng ngùng sao.
"Ran-onesan, chúng ta mau đi thôi."
Conan ngay lập tức chen chân vào phá đám, hắn bây giờ chỉ là một tiểu hài tử, không có tư cách gì xía vào chuyện của Mori Ran, cho nên chỉ có thể tạm thời tách hai người này ra.
Mori Ran nhẹ gật đầu, ba người liền đi qua cây cầu, Sukawaki Moya có thể cảm nhân được ánh mắt như muốn phun hỏa từ phía sau truyền đến, hắn chỉ cười cười cũng không để ý.
Không bao lâu, ba người cũng đi tới biệt thự nơi cần đến, lúc này một nữ hài có mái tóc ngắn màu trà tóc từ bên trong chạy đi ra, nhìn thấy Mori Ran liền hớn hở mở miệng nói," Ran, ngươi cuối cùng cũng đến, ta cứ tưởng là người lạc...á a a.."
Nói được một nữa, Suzuki Sonoko ánh mắt đột nhiên trợn tròn, nàng khó có thể tin chỉ vào phía sau Sukawaki Moya lấp bấp," Ngươi..ngươi....ngươi.."
Nhưng ngươi nữa ngày, nàng cũng không nói thêm được một chữ nào khác, lúc này Mori Ran nghi hoặc lây động Suzuki Sonoko một cái mở miệng hỏi " Sonoko, ngươi cùng Moya nhận biết à."
Sukawaki Moya cũng làm ra một bộ tò mò mở miệng hỏi," Vị tiểu thư này, không biết ta và ngươi quen biết nhau sao?"
Suzuki Sonoko lúc này bị hai người hỏi như thế thì kịp phản ứng lại, đúng là thực tế mình cùng Sukawaki Moya không nhận biết, khi nãy nàng chỉ là quá kh·iếp sợ thôi.
Nhưng bây giờ lấy lại tinh thần, kinh hỉ bay thẳng trán làm nàng khuôn mặt ngay lập tức phiếm hồng, nàng dùng tốc độ ánh sáng lôi kéo Mori Ran đi ra hơn 20 mét mới dừng lại.
"Ran, Ran Moya-kun, Moya-kun cùng ngươi là quan hệ như thế nào à."
Suzuki Sonoko kích động lây động Mori Ran mở miệng hỏi, Mori Ran bị nàng hấp tấp như thế cũng làm cho bối rối," Không có quan hệ gì hết a, Moya chỉ là học sinh của Ba ba ta thôi."
"Ran, Ran ta yêu đương rồi, ta muốn theo đuổi Moya-kun, ngươi giúp ta nha."
"Cái gì đó, hai người các ngươi chỉ là vừa mới gặp mặt thôi mà, có phải là có chút quá nhanh."
Mori Ran không hiểu xuất phát từ lý do gì muốn tìm lý do ngăn cản một phen, Suzuki Sonoko lúc này ánh mắt lóe ra tinh quang nhìn Mori Ran mở miệng nói," Ran, ngươi còn nhớ ra ở trường nói với ngươi, ta mơ được bạch mã hoàng tử của ta sao."
Mori Ran lúc này như ý thức được cái gì, kh·iếp sợ che miệng lại hỏi," Sonoko, đừng nói với ta là...
"Đúng, đúng, đó là Moya-kun, khi ngươi nói về Sukawaki Moya ở trường học ta cũng không quá để ý, bây giờ gặp được, Ran, đây là mệnh chung chú định a, Ran."
Nhìn xem khuê mật kích động nói năng lộn xộn, Mori Ran chỉ xảm thấy mọi chuyện rất là hoang đường, gì chứ, khuê mật lại muốn mình trợ giúp nàng công lượt Moya, mặc dù Moya bây giờ không phải bạn trai của mình, nhưng trong âm thầm, hai người đều làm những gì nam nữ bằng hữu nên làm hết rồi.
Nhưng mà thiện lương Ran lại không thể từ trối khuê mật nhiệt tình cầu khẩn, nàng cũng chỉ có thể nhẹ gật đầu đáp ứng, nhưng trong lòng lại tin tưởng Moya sẽ không phải loại người đó.
Vì mọi chuyện vượt xa so với nội dung cốt chuyện, cho nên Suzuki Sonoko đích thân mang Mori Ran đi tìm phòng của mình, Sukawaki Moya cũng không muốn nữ nhân của mình nhìn thấy thân thể của nam nhân khác.
Nhưng mà biến cố cũng là phát sinh.
"Á xin lỗi xin lỗi."
Tiểu quỷ đầu Conan một mặt ấy náy đống cửa lại liên tục nói xin lỗi, Sukawaki Moya không ngờ vậy mà quán tính của nội dung cốt truyện lại mạnh như vậy.
Tiểu quỷ đầu Conan sau khi đống cửa lại còn có tâm tình tiếp tục mở cửa kế tiếp xem, hắn cũng không biết mình bị để mắt tới.
Quả thật tìm đường c·hết.
Suzuki Sonoko liền ngay vội vẫy tay nói:
“Ran, bên này, bên này là gian phòng của ngươi."
Kế bên phòng Ran là gian phòng của Sukawaki Moya cùng Conan, hai người nam nhân đương nhiên là ở cùng một gian roài.
Sau khi sắp xếp xong chỗ ở, một đoàn người lúc này mới trở lại lầu một, lúc này một nữ hài tử tướng mạo khá là hiền lành, không biết nàng có bị cận thị hay không nhưng vẫn luôn híp híp mắt, mang nụ cười nhìn xem mấy người.
Người này không phải là ai khác, mà là tỷ tỷ của Sonoko, Suzuki Ayako.
Nàng mặc dù là tỷ tỷ của Sonoko, nhưng tướng mạo của hai người khác xa hoàn toàn, người không biết sợ là hai người không có quan hệ gì.
"Thật tốt, ta cứ tưởng các ngươi không tới được, bên ngoài trời mưa thật không đúng lúc."
Giọng nói êm tai làm cho người ta không dân lên một tia chán ghét.
Lúc này trong biệt thự tới đã đông đủ người.
Lần này tham gia tụ hồi đều là đồng học của Suzuki Ayako, đại học điện ảnh xã thành viên.
Giơ camera, mặc áo khoác hắc phu nam nhân, là lúc ấy câu lạc bộ quay phim, tên là Sumiya Hiroki.
Thân mặc màu trắng âu phục, đầu đội dây cột tóc nam nhân tóc dài, là diễn viên chính, tên là Oota Masaru.
Đến nỗi một đầu tóc quăn, béo giống như như heo nhưng là ngay lúc đó đạo cụ, tên là Takahashi Ryouichi.
Mà mọi người thổi phồng, trở thành chủ đề trung tâm, nhưng là thân mang tử y tóc ngắn nữ nhân, tên là Ikeda Chikako.
Ikeda Chikako được mọi người như thế lấy lòng đương nhiên là xuất chúng hơn người, tác phẩm gần đây chính là từ tay của nàng.
Nhưng Sukawaki Moya đám người từ lầu hai xuống, sự chú ý của mọi người đều bị Sukawaki Moya cho hấp dẫn.
Không có nói ngoa, Sukawaki Moya nhan trị cho dù đỉnh cấp minh tinh so với hắn cũng kém xa vô cùng.
Sukawaki Moya không vào giới giải trí thật là quá uổng phí.
Ba người Sukawaki Moya cũng lần lượt tự giới thiệu mình.
Ikeda Chikako hai mắt tỏa sáng nhìn xem Sukawaki Moya mở miệng hỏi," Không biết Moya-kun có hứng thú hay không cùng ta chụp ảnh chung."
"Ta nhất định sẽ đẩy ngươi trở thành ngôi sao nổi tiếng."
Cùng đồng học khi nói chuyện nàng rất là kiêu ngạo, lạnh nhạt, nhưng khi Sukawaki Moya, nàng giống như sói, hận không thể ăn Sukawaki Moya một ngụm.
Trong lòng Ikeda Chikako còn không tự chủ được liên tưởng tới vô số tư thế không khỏe mạnh.
Nếu có thể đưa hắn cho các nữ nhân thượng lưu chụp ảnh chung, nàng cảm giác tiền đồ của mình lóe sáng ở trước mắt.
Nhưng ý nghĩ của nàng chắc chắn sẽ không thể nào thành công rồi.
PS/ Mn ơi cũng đã được 40 chương rồi, mỗi ngày đều đều ra chương, cầu một lớp nha