1. Truyện
  2. Đế Lộ
  3. Chương 15
Đế Lộ

Chương 15: Bí ẩn Triệu tộc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tuy người bên ngoài cũng rất tò, nhưng không một ai dám dùng thần thức để điều tra.

Khoảng chừng phút sau, bụi mù tán hết.

Cảnh tượng xuất hiện chỉ là một hố sâu và một đống phế tích.

Đám người Huyết Vô Kỵ chỉ còn lại một vị thiên thánh.

Còn lại những người khác đã biết mất khỏi thế gian, ngay cả một chút cạn cũng không có.

Tuy không phát hiện ra cái gì, nhưng kết cục của họ thì những người có mặt ở đây cũng biết.

Không cần suy đoán nhiều.

Người vừa xuất thủ là Triệu Vô Thiên.

Phải biết vừa rồi ngay cả thiên Đế sơ kỳ Thanh Vân ngay cả một cái phất tay nhẹ của Triệu Vô Thiên cũng khó mà tiếp được.

Nếu không phải Triệu Vô Thiên nương tay thì Thanh Vân Thiên Đế đã sớm quy thiên.

Nên mọi người có thể suy ra Triệu Vô Thiên ít nhất cũng là Thiên Đế trung kỳ rồi.

Từ đó mọi người ở đây cũng không khó để suy đoán ra đám người Huyết Vô Kỵ đã bị tiêu diệt.

Bởi cũng đơn giản, trong đám người đó người mạnh nhất cũng chỉ là hai vị bán Đế thì sao có thể đỡ nổi một chưởng của một vị cường giả đã ngoài Thiên Đế sơ kỳ.

Nhưng mọi người ở đây cũng cảm thấy may mắn khi vị tiền bối kia chỉ nhằm vào đám người Huyết thần giáo mà thôi.

Còn như một số Thiên Đế khác không quan tâm đến sinh mạng của những con giun rễ.

Trong mắt họ chỉ là những con kiến, giết một con hay giết nhiều con, cuối cùng họ chỉ là con kiến nên giết bao nhiêu cũng như nhau hết.

Sau thiên địa đại kiếp lần thứ ba thì không ít không Thiên Đế đã liên thủ ban bố đạo lệnh, những người cảnh giới cao hơn thì không được ra tay sát hại những người thấp hơn mình một đại cảnh giới.

Đặc biệt là những người vô tội, nếu vi phạm thì át sẽ bị thiên Đế tru sát.

Nhưng chảy qua vô số tuế nguyệt thì đạo lệnh đã dần bị người đời quên đi.

Vô số tà đạo và ma đạo sát hại không ít người vô tội nhưng không hề bị thiên Đế tru sát nên từ đó mọi người đã bắt đầu lãng quên đạo lệnh.

Từ đó trở đi thiên Đế cũng ít xuất hiện trên thế gian.

Không ai biết đã xảy ra chuyện gì, người biết cũng chỉ giữ kín như bưng.

Đó cũng kà một bí mật của đại lục, không ít người có đi tìm lời giải nhưng đã bí ẩn mất tích từ thời gian đó không còn một ai dám đi tìm đáp án nữa.

Trở lại hiện tại, Triệu Long không hiểu hỏi.

"Vô Thiên, sao ngươi không giết luôn người kia, để lại làm gì cho Đại Lục thêm chật".

Người này là người của Ngô gia, sau khi chứng kiến tất cả mọi đã tử vong nhưng mình còn sống không khỏi cảm thấy may mắn khi lão thiên gia đã phù hộ tính mạng nhỏ nhoi của mình.

Nhưng sau khi nghe Triệu Long nói vậy, khuôn mặt không còn một chút huyết sắc.

Phải biết một chưởng vừa rồi nhìn nhẹ nhàng có tý hoa mỹ gì nhưng nếu Triệu Vô Thiên không khống chế lực lượng và phạm vi ở một mức độ nhất định thì một chưởng đó đã hủy diệt một nửa Động Vực rồi.

Bình thường từ thiên thánh chiến đấu đã phải đi tới thiên ngoại rồi để tránh phá hủy đại lục.

Còn ai không tuân thủ sẽ bị cả Đại Lục lên án và liên thủ tiêu diệt.

Dù Triệu Vô Thiên rất mạnh nhưng cũng không dám phá hủy Đại Lục

Trước mặt người còn sống sít của Ngô gia vội vã quỳ xuống đất khóc lóc váy lạy đến mức chán chảy máu rất nhiều nhưng không hề quan tâm.

Trong lòng người này lúc này chỉ có một ý nghĩ đó là sống sót, cho dù phải nhục nhã tới mức nào thì mạng sống vẫn là quan trọng nhất.

Chỉ cần còn sống thì muốn báo thù rửa còn có cơ hội còn chết là hết.

"Hai vị tiền bối, Ngô Phong và Huyết Vô Kỵ cùng không ít người đã đền mạng, mong hai vị tiền bối tha cho mạng nhỏ của tiêu nhân một lần, dù có làm nô bộc của hai vị tiền bối cũng được".

"Triệu Long, ta lưu lại một mạng của hắn thì tất nhiên là có dụng ý của ta".

Sau đó nhìn về người còn sống của Ngô gia hỏi "ngươi là người của thế lực nào".

"Thưa tiền bối, ta là người của Ngô tộc, không biết tiền bối có gì giao phó".

"Ngươi hãy về báo lại với Ngô gia và Huyết thần giáo, nếu như Triệu Viễn thật sự tử vong tức người mà tên tiểu tử Huyết Vô Kỵ và Ngô Phong đánh xuống vực thì nhất định Triệu tộc ta sẽ tới thế lực các ngươi uống chút trà.

Giờ ngươi có thể cút, nếu chậm ta đổi ý lúc đó ngươi tự hiểu".

Nghe vậy, người liền vội vã đứng dậy dùng hết sức bình sinh chạy rời xa nơi này.

Còn xung quanh lúc này đã nghị luận ồn ào, có người cảm thấy kinh ngạc và khiếp sợ nhưng cũng có người nghi vấn, không hiểu.

Có một tu sĩ nghị luận.

"Triệu tộc là thế gia như nào mà lại nói sẽ đích thân tới Huyết thần giáo và Ngô tộc trong khi đó người của Triệu Tộc đã giết không ít nhân vật nòng cốt của Huyết thần giáo và Ngô tộc.

Hai thế lực này không tìm tới Triệu tộc phiền phức thì đã tốt rồi.

Đàng này Triệu tộc lại còn có gan đi tới thế lực này.

Đúng là không biết chứ chết viết như thế nào".

Bên cạnh có một lão đầu nghe thấy người này nghị luận liền cười nhạo.

Thấy có người cười mình, tu sĩ này liền muốn bão nổi, nhưng cảm nhận được khí tức cường đại trên người kia nên liền bình thường trở lại.

Có người nhận ra lão đầu này là một vị thiên địa cảnh hậu kỳ lâu năm, ở trong đông Vực này cũng có chút danh tiếng.

Có người cũng hiểu ra lão đầu này biết chút gì nên liền tiến lại gần dò hỏi.

"Tiền bối, không lẽ ngài biết Triệu tộc là thế lực như thế nào sao".?

"Biết thì biết nhưng lão đầu ta khát nước quá, khó mà nói ra hết cho các ngươi nghe được".

Nghe vậy, có người hiểu ý liền cung kính dâng lên một miền linh thạch sơ cấp.

Nhưng lão đầu liền lập tức thò tay cầm lấy miếng linh thạch, còn tay nhanh chóng đưa lên che trước miệng ho vài tiếng.

Giờ mọi người xung mới hiểu ý của lão đầu, nhanh chóng mỗi người móc ra một miếng sơ cấp linh thạch đưa cho lão đầu này.

Sau một lát, lão đầu này đã thu không vào tay không dưới miếng sơ cấp linh thạch.

Lúc này lão đầu mới vào một tửu lâu rồi gọi một vò rượu ra rồi ngồi xuống.

Mọi người xung quanh cũng chen chúc vào trong tửu lâu cùng ngồi xuống.

Bên này thì Triệu Long và Triệu Vô Thiên cũng đã đi vào một tửu lâu gần đó, theo bên cạnh còn có người của Trần Gia.

Bên ngoài hiện tại có ồn ào, hỗn loạn và nghị luận về hị đến mức nào thì Triệu Long và Triệu Vô Thiên coi như không nhìn và nghe thấy.

Trở lại bên này thì rượu cũng đã mang lên, lão đầu này vừa uống, vừa kể.

"Đầu tiên phải kể đến lão đầu ta lúc mới thiên linh cảnh có cơ hội đến Trung vực một lần.

Về Triệu tộc có rất nhiều lời đồn như là đó là một siêu cấp gia tôc, là một gia tộc máu lạnh giết người không nháy mắt và rất nhiều nữa, dù có đồn như nào thì triệu tộc không một ai giải thích cũng làm gì những người tung tin đồn này nên ta mới dám kể cho mọi người nghe.

Nhưng về thời gian tồn tại của Triệu tộc thì đã không biết bao nhiêu tuế nguyệt, không ai biết Triệu tộc ra đời như nào, hay đến từ đâu".

"Nghe nói Triệu tộc xuất hiện từ trước đại kiếp, cũng có người nói triệu sau đại kiếp mới xuất hiện.

Từ có có thể thấy triệu tộc đã tồn tại trên Đại Lục này rất lâu đời, từ đó có thể thấy nội tình của Triệu tộc sâu cỡ não".

"Lấy ví dụ như đã từng có một đế cấp thế lực trong lúc tranh giành địa bàn đã đắc tội không ít thế lực khác nên đế cấp thế lực đó đã không còn tồn tại.

Mà triệu tộc tồn tại còn lâu hơn thế nữa dù có điệu thấp làm việc đi chăng nữa thì vẫn đắc tội một số thế lực nhưng vẫn đứng sừng sững ở Trung vực đến hiện giờ".

"Từ đó có thể suy đoán ra một ít nội tình của Triệu tộc sâu cỡ nào.

Nên vị tiền bối vừa nãy nói là sẽ tới Huyết thần giáo và Ngô tộc thì chắc sẽ không phải đùa đâu.

Huyết thần giáo và Ngô tộc cũng chỉ mấy vạn năm trước mới xuất hiện nên để mà so sánh với triệu tộc thì không cách nào so được".

"Nên kết quả như nào mọi người ở đây không một ai là không hiểu chứ"..

Truyện CV