Lúc này thì Hỗn Độn cũng không dám sơ xuất.
"Phải từ từ mới được, nếu không sơ ý một cái là mọi công sức đổ xuống sông, xuống biển.
Chủ yếu là do thời gian ta không có nhiều và bổn mạng tinh huyết của Triệu Viễn này cũng có hạn nên ta không thể thất bại được.
Thôi cứ làm đến đâu hay đến đó, mọi thứ ta đã chuẩn bị đường lui nên ta cũng chẳng cần lo lắng gì".
Sau đó Hỗn Độn dùng hỗn độn khí bao phủ giọt bổn mạng tinh huyết đến trước mặt mình.
Cùng lúc đó đó, Hỗn Độn cũng ép từ trong người ra giọt một mạng tinh huyết.
Rồi đưa giọt bổn mạng tinh huyết, giọt bổn mạng tinh huyết hướng về giọt bổn mạng tinh huyết của lão nhân mà đi.
Tuy là cùng một lúc khống chết nhiều giọt tinh huyết nhưng đối với cảnh giới của Hỗn Độn hiện tại mà nói thì linh hồn lực đã đã tới một trình độ gọi là khủng bố nên chuyện mà nhất tâm đa dụng cũng chỉ là chuyện bình thường mà thôi.
Thiên Khiếu luôn chú ý Triệu Viễn dù là một hành động nhỏ cũng không bỏ sót.
Nên thấy một màn như vậy dù là đạo tâm có vững vàng đến mấy thì cũng có chút hoảng rồi.
Sau đó quay sang Phong lão đầu hỏi.
"Nếu ta nhìn không nhầm thì tên tiểu tử kia đang thi triển đó là sinh tử quyết đó sao".
Dù đến lúc này, nhưng Phong lão đầu vẫn rất bình
"Ngươi vội cái gì, nếu đó quả thật là sinh tử quyết thì đã, sao chứ, từ trước đến nay ngươi đã thấy ai luyện thành nó chưa mà lo lắng làm gì".
Tuy bên ngoài nói vậy, nhưng trong lòng vẫn không an tâm, không một ai là muốn sinh tử của mình bị người khác nắm trên tay cả.
Sau đó thì tự mình suy nghĩ.
"Sao ta cứ cảm giác bất an càng lúc càng mãnh liệt vậy, không phải là tên tiểu tử kia quả thực luyện thành sinh tử quyết đó chứ.
Nếu thế thì phải làm sao bây giờ".
Nghĩ đến đây Phong lão đầu cũng có chút hoảng rồi, nhưng rất nhanh che giấu đi, ngay cả Thiên Khiếu và Dạ Hàn cũng không phát hiện.
Dạ Hàn lúc này cũng lên tiếng,
"Phong lão đầu nói đúng đấy.
Dù hắn quả thực lực luyện thành sinh tử quyết cũng không sao.
Dựa vào lực lượng trong bổn mạng tính huyết của chúng ta đến lúc đó không phản phệ chết hắn ta không tin".
Dù lão đầu này có trao đổi như nào thì cũng không ảnh hưởng tới Hỗn Độn.
Hỗn Độn lúc này chỉ tập chung vào việc trước của mình, dù bên ngoài trời có sập hắn cũng không để ý.
Lúc này giọt bổn mạng tinh huyết của Triệu Viễn cũng đã đi tới bên cạnh giọt bổn mạng tinh huyết của lão đầu kia.
Trong lòng Hỗn Độn không ngừng suy diễn bước đầu thứ hai của sinh tử quyết.
Sau đó tay bắt đầu bấm phát quyết, dần dần cứ hai giọt tinh huyết bắt đầu va chạm.
Khiến cho bổn mạng tinh huyết của Triệu Viễn bị tổn hại một chút do lực lượng trong giọt bổn mạng tinh huyết của e lão đầu vô cùng cường đại mà giọt bổn mạng tinh huyết của Triệu Viễn lại vô cùng yếu do thực lực chân chính ban đầu của Triệu Viễn cũng chỉ là thiên nhân thất trọng mà thôi.
Dù mới bắt đầu đã không thuận lợi, nhưng Hỗn Độn cũng không có chút sợ hãi và lo lắng gì hết.
"Lực lượng chênh lệch quá nhiều, có vẻ là không dễ dàng chút nào đây".
Dù vậy những Hỗn Độn vẫn tiếp tục cho các giọt bổn mạng tinh huyết vào nhau.
Lần này Hỗn Độn tăng thêm hỗn độn chi khí đề cưỡng ép vào nhau.
Dù biết đây là cách nhanh nhất dẫn đến phản phệ.
Nhưng Hỗn Độn cũng biết lực lượng trong bổn mạng tinh huyết của Triệu Viễn quá yếu nên cũng chỉ còn dùng cách này mà thôi.
Vừa mới bắt đầu thì rất khó dung nhập vào nhau do chênh lệch lực lượng là quá lớn.
Nhưng có sự can thiệp mạnh mẽ của Hỗn Độn nên các giọt tinh bổn mạng tinh huyết cũng đã bắt đầu dung nhập.
Dần dần các giọt bổn mạng huyết đã dung vào nhau, tiến độ nhanh nhất đó là giọt bổn mạng tinh huyết của của Triệu Viễn và Dạ Hàn.
Còn lại bổn mạng tinh huyết của Triệu Viễn với lão đầu còn lại chậm hơn.
Hỗn Độn cũng cảm nhận được thực lực của Dạ Hàn yếu hơn lão đầu còn lại, nhưng cũng không yếu hơn bao nhiêu nhưng như vậy cũng đủ rồi, nên tốc độ dung nhập sẽ nhanh một chút.
Thời gian không biết đi qua bao lâu nữa, Triệu Viễn chứng kiến cảnh này cũng cảm thấy buồn ngủ.
Nó diễn ra vô cùng chậm chạp, khiến cho lão đầu kia cũng lười để ý.
Bỗng dưng lúc này bổn mạng tinh huyết của Dạ Hàn và Triệu Viễn có chút động tĩnh.
Nhìn lại giọt bổn mạng tinh huyết này đã dung nhập gần xong nhưng lúc này xảy ra biến cố.
Do là cưỡng ép dung nhập nên giọt bổn mạng tinh huyết bắt đầu có dấu hiệu cuồng bạo lên.
Hỗn Độn cũng biết lúc này là thời khắc mẫu chốt nên nhất định phải làm gì đó, nếu không sẽ thất bại ngay lập tức.
"Không xong rồi, nếu cứ như này thì mọi cố gắng cũng chỉ sẽ thất bại trong gang tấc mà thôi".
Hỗn Độn lúc này cũng bối do không nghĩ do không nghĩ ra cách nào hết.
Triệu Viễn cũng thấy một màn như vậy nên nhắc nhở.
"Trong đan điền còn có linh khí của Linh Chi vạn năm chưa chuyển hóa thành hỗn độn khí.
Trong luyện đạn thì Linh chi cũng là một dược liệu không chỉ có tác dụng luyện ra đan dược chữa thương và đan dược bổ sung linh lực mà trong lúc luyện đan nó còn có tác dụng trung hòa tính cuồng bạo của các dược liệu khác.
Giờ tuy không phải luyện đan nhưng ngươi hãy thử dùng linh khí của nó xem có tác dụng gì không".
Nghe vậy Hỗn Độn cũng không nói nhảm mà trực vận chuyển lên linh khí của linh chi vạn năm đi tới bổn mạng tinh huyết của Triệu Viễn và Dạ Hàn đang cuồng đó.
Từ từ giọt tinh huyết không cuồng bạo nữa mà tiếp tục dung nhập.
Một lát sau thì cũng đã dung nhập hoàn toàn tất và trở thành một giọt tinh huyết mới.
Thấy vậy Hỗn Độn cũng vô cùng kích động dẫn đến bổn mạng tinh huyết của Triệu Viễn và Thiên Khiếu cùng với Phong lão đầu đã cuồng bạo rồi lại càng cuồng bạo thêm.
Triệu Viễn thấy vậy vô cùng lo lắng và nhắc nhở.
"Ngươi kích động cái gì, vừa mới dung nhập xong bổn mạng tinh huyết của một người mà thôi, còn người nữa đó".
Được nhắc nhở Hỗn Độn cũng từ trông kích động lại và làm tương tự như vừa rồi, quả nhiên không còn cuồng bạo thêm nữa mà dần dần bình thường trở lại và tiếp tục dung nhập.
Không lâu sau thì giọt bổn mạng tinh huyết của Phong lão đầu và Thiên Khiếu cũng đã hoàn mỹ dung nhập vào giọt bổn mạng tinh huyết của Triệu Viễn.
Vậy cuối cùng cũng đã xong bước thứ hai với thành quả là giọt tinh huyết hoàn toàn mới.
Lúc này thì Hỗn Độn và Triệu Viễn vô cùng vui vẻ dù mới chỉ thành công bước thứ hai.
Triệu Viễn lúc này lên tiếng.
"Chỉ còn bước còn lại ngươi chú ý và cẩn thận thì ta nghĩ sẽ thành công thôi".
Hỗn Độn nghe xong cũng liền gật đầu đồng ý.
Hắn cũng biết những lời Triệu Viễn nói không sai, nếu không phải vừa rồi có Triệu Viễn thì hắn đã thất bại rồi.
Ở đâu hay chuyện gì cũng vậy thôi có người vui thì cũng có người buồn.
Tỉ như lúc này lão đầu đang rất buồn, tâm trạng như rơi vào đáy cốc.
Lúc này Dạ Hàn điên cuồng gào thét, nhưng lại không thể làm gì.
"Sao lại có thể như vậy, chắc ta chỉ là đang nằm trong mơ thôi.
Tiểu tử dừng tay lại, nếu không ta thoát khốn ra ngoài thì chính là cái chết của ngươi tới".
Phong lão đầu thấy Dạ Hàn như vậy cũng không đành lòng nên khuyên.
"Dạ lão đầu ngươi bình tĩnh, chuyện cũng chỉ mới bắt đầu, chưa biết ai sẽ là người cười cuối cùng đâu".
Thiên Khiếu cũng khuyên.
"Phong lão đầu nói không sai, chuyện chỉ là mới bắt đầu mà thôi, chúng ta nên tin tưởng vào lực lượng bản thân".
Nghe vậy Dạ Hàn cũng đã bình tĩnh trở lại, không còn bộ dáng điên cuồng như trước nữa..