1. Truyện
  2. Đế Lộ
  3. Chương 57
Đế Lộ

Chương 57: Truyền tin.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Triệu Viễn lúc này mở miệng.

"Người của hai thế lực nhất này địch phải diệt.

Dù biết trong đó không phải ai cũng làm nhiều việc ác, nhưng mỗi người ít nhiều cũng đã làm một vài chuyện rồi.

Nhưng điều này không quan trọng, chỉ cần là người của hai thế lực đó là đủ rồi.

Ta muốn vài ngày nữa hai thế lực đó phải biến mất khỏi thế gian này.

Còn hiện ta vị Thiên Đế này không biết mọi người muốn xử lý nó ra sao".

Sát Đạo liếm liếm môi rồi mở miệng.

"Giết hết là xong, như vậy sẽ đỡ tốn tinh lực để mà suy nghĩ".

Nghe vậy vị Thiên Đế như muốn ngất xỉu.

Toàn thân run rẩy, trong lòng tràn đầy sợ hãi và tuyệt vọng.

Nhưng một người trong đó cố mở miệng.

"Không phải mấy vị đã nói là chỉ cần bọn ta giao ra bảo vật để mua mạng sao.

Chúng ta trước đó đã lấy ra bảo vật rồi.

Giờ các ngươi không thể nuốt lời được".

Khi đối mặt với tử vong thì không một ai có thể bình tĩnh được nữa.

Thứ họ mong muốn duy nhất đó là còn sống.

Dù đó chỉ là một cơ hội nhỏ nhoi thì chắc sẽ không ai sẽ chịu bỏ qua.

Nghe Sát Đạo nói vậy cũng không còn nói gì thêm.

Một lúc sau Kiếm quỷ lên tiếng.

"Nếu đã nói là tha mạng cho mấy người này thì cũng không nên nuốt lời.

Là người phải biết giữ chữ tín".

Nghe nói vậy vị Thiên Đế hướng đến Kiếm quỷ quỳ xuống cầu xin.

"Đúng vậy tiền bối, mong tiền bối hãy cứu lấy mạng nhỏ này bọn ta".

Triệu Viễn cũng kinh ngạc "không lẽ Kiếm quỷ ngươi muốn những người này về làm kiếm nô"?

Kiếm quỷ cười to "đúng vậy, như thế chúng ta cũng sẽ không làm trái lời hứa lại vừa được mấy người quét rác cho tông môn.

Thế này là quá hợp lý rồi, trên đời cũng chỉ chó những người thông minh như ta mới có thể nghĩ ra".

Nói xong dưng dưng tự đắc ngồi đó.

Nghe mình sẽ đi làm kiếm nô, Thiên Đế kia lên tiếng phản đối, một người nói.

"Điều đó là không thể, tiền bối cần phải thả chúng ta rời đi nơi này mới được tính là giữ lời hứa".

Kiếm quỷ lạnh giọng nói "một là làm kiếm nô, hai là chết".

Sát khí từ trên người tỏa ra làm cho Thiên Đế kia toàn thân lạnh ngắt, không dám nói thêm một lời.

Kiếm quỷ hừ lạnh.

Sau đó hai tay kết ấn tạo thành đạo kiếm ấn rồi đánh vào não hải của vị Thiên Đế.

Cùng lúc người hét thảm, ôm đầu lăn đi lăn lại dưới đất.

Tuy vậy nhưng cũng chỉ diễn ra trong vài phút là kết thúc.

Rồi trong não hải mỗi một người đã lạc ấn xuống từng đạo kiếm ấn.

Lúc này người đi đến bên cạnh kiếm quỷ quỳ xuống "bái kiến chủ nhân".

Điều này cũng chứng minh được hiện tại người này đã thật sự thần phục với Kiếm quỷ.

Cũng đồng nghĩa với sinh tử của những người này đã nắm trong tay Kiếm quỷ.

Không thì chỉ dựa vào họ là Thiên Đế thì cũng không làm mất thân phận như vậy.

Tuy trước đó họ bỏ hết tôn nghiêm để tìm lấy một con đường sống nhưng trong lòng sẽ sinh ra oán niệm.

Như vậy sau này chỉ cần những người này có đủ thực lực nhất định sẽ quay lại trả thù.

Còn hiện tại thật tâm, thật lòng thần phục.

Trong lòng không dám sinh ra chút oán niệm nào.

Mỗi một suy nghĩ hay việc làm của người này đều bị Kiếm quỷ biết rõ hết thải.

Như vậy những người này còn lấy đâu ra lá gan để phản bội.

Triệu Viễn nghĩ một lát rồi lên tiếng.

"Trước mắt là chế tạo ra đồng phục của tông môn cho tất cả mọi người.

Chuyện này sẽ do Phong lão làm chủ.

Chuyện thứ hai là cần phải phiền Văn trưởng lão đi hai chuyến rồi.

Bởi chuyện này ta thấy Văn trưởng lão là người thích hợp nhất.

Văn thư sinh cũng tò mò không biết là việc gì mà bản thân là người thích hợp nhất nên đứng lên dò hỏi.

"Không biết là chuyện gì cần ta làm, chỉ cần ta có thể làm được nhất định sẽ liều cả tính mạng đi lam.

Triệu Viễn cười nói.

"Không nghiêm trọng như vậy đâu, cũng chỉ là chút chuyện nhỏ.

Nhưng cần làm gấp nên nhất định phải là Văn trưởng lão đi làm".

Sau đó quay sang Kiếm Tuyệt Trần nói.

"Kiếm lão, phiền ngài ngài lấy ra ghi hình ngọc giản rồi sao chép nội dung trong đó ra thêm hai cái ngọc giản".

Kiếm Tuyệt Trần từ trong nhẫn trữ vật lấy ra ngọc giản trước đó rồi có chút xấu hổ nói.

"Sao chép lại mọi thứ trong ngọc giản sang ngọc giản khác rất đơn giản.

Nhưng mà ngọc giản ta lại không có thì làm sao mà sao chép ra được".

Kỳ thực đến cảnh giới của Kiếm Tuyệt Trần thì ít dùng đến hoặc không dùng tới ngọc giản.

Bởi ngọc giản nó cũng chỉ có tác dụng ghi chép lại một số công pháp gọi là bình thường.

Còn một số công đặc thù hoặc nghịch thiên sẽ không chứa được.

Trừ khi trên ngọc giản đó được đại năng khác xuống một số phù văn đặc thù mới được.

Còn không chỉ cần có công pháp nghịch thiên chứa trong đó thì nhất định sẽ bị thiên đạo hủy diệt.

Ngoài ghi chép lại công pháp thì còn có thể sao chép một số tin tức, hình ảnh với âm thanh trong đó.

Ngọc giản được bố trí phù văn càng cao cấp thì nội dung chứa được trong ngọc giản cành nhiều và càng rõ ràng hơn.

Ví dụ như có hai người đang ngồi uống nước mà muốn ghi chép lại hình ảnh, âm thanh và hành động của hai người đó thì cũng rất đơn giản.

Chỉ cần cần cần khởi động phù văn trên ngọc giản thì sẽ có thể làm được.

Khi cần xem lại thì lại khởi động thêm một đạo phù văn dùng để mở hình ảnh hay tin tức ra là được.

Còn cách trực tiếp nhất là dùng linh hồn chi lực chui vào trong ngọc giản thì cũng có thể thấy hết mọi thứ chứa trong đó.

Còn muốn khắc xuống công pháp trong ngọc giản thì cần có linh hồn lực cường đại rồi trực tiếp vào trong không gian của ngọc giản rồi dùng từng chút, từng chút một linh hồn lực lạc ấn xuống.

Như vậy cần tiêu hao rất nhiều linh hồn lực.

Còn cách mà Kiếm Tuyệt Trần sao chép tất cả hình ảnh và lời ở trong đó cũng rất đơn giản.

Chỉ cần dùng linh hồn lực mô phỏng lại tất cả rồi đưa vào trong ngọc giản là được.

Nói vậy cũng khá khó hiểu, để mà hình dung ra nó cũng như có một quyển sách rồi chúng ta nhìn vào đó rồi chép sang quyển khác vậy.

Tuy cách làm nó khác nhưng kết quả lại giống nhau tới kỳ diệu.

Lúc này Mặc Ngân mới từ trong nhẫn trữ vật lấy ra hai miếng ngọc giản đưa sang cho Kiếm Tuyệt Trần.

"Tiền bối, ta còn hai miếng ngọc giản.

Nhưng phù văn khắc trên đó không được tinh diệu cho lắm nên tin tức chứa được trong đó cũng có hạn mà thôi".

Kiếm Tuyệt Trần lấy về xem một lát rồi nói.

"Không sao, như này cũng đã đủ rồi.

Dù không thể sao chép được hết tin tức từ ngọc giản kia qua hai ngọc giản này cũng không sao.

Ta có thể lược bớt đi một ít là được".

Rồi Kiếm Tuyệt Trần phân ra hai đạo linh hồn lực bắt đầu hành động.

Khoảng một phút sau thì Kiếm Tuyệt Trần đã làm xong mọi chuyện.

Triệu Viễn đi qua cầm lấy hai ngọc giản mới được sao chép tin tức rồi đua cho Văn thư sinh.

"Văn trưởng lão, phiền ngài cầm hai miếng ngọc giản này đi giao tận tay cao tầng của Sơn Hải tông và Hải Thần học viện.

Không phải họ muốn biết nội tình của Đế Đạo tông ta sao.

Đây chính là một cơ hội, nhất định sẽ không để cho mấy thể lực có ý đồ với Đế Đạo tông thất vọng.

Không phải thế lực nào cũng dễ nhào nạn.

Cùng với đó là nói với họ ngày sau Đế Đạo tông sẽ diệt tận gốc Huyết Ma tông và Thiên Yêu cung.

Sơn Hải tông và Hải Thần học viện nhất định sẽ rất sẵn lòng giúp chúng ta truyền tin tức này đi ra ngoài.

Lúc đó sẽ có không ít người đến quan sát trận chiến này.

Từ đó cũng cho thế nhân biết trên đời này còn có một thế lực không phải ai khua tay múa chân trước nó được.

Chỉ có những chuyện này, còn về đồng phục của tông môn mong Phong lão có thể hoàn thành trước ngày.

Hiện tại giải tán"..

Truyện CV