Phạm Thiên mang theo Hàn Mai Tuyết trở về hang động thì bắt đầu kiểm tra vết thương cho nàng thi nhíu mày.
Tương tự như Võ Linh, yêu thú từ cấp độ Yêu Linh trở đi đều có một bước thăng tiến lớn về sức mạnh. Nếu võ giả đạt tới Võ Linh thì nội kình bắt đầu chuyển đổi thành hồn khí thì cùng lúc đó Yêu Linh bắt đầu xuất hiện hiện tượng phản tổ.
Trên người yêu thú đạt tới Yêu Linh sẽ xuất hiện một thứ được gọi là đồ đằng. Đồ đằng chi lực là một loại lực lượng đặc biệt giúp xúc tiến huyết mạch tiến hóa cùng lúc có thể gia tăng sức chiến đấu cho yêu thú.
Trên người Hàn Tuyết Mai bây giờ đã dính phải đồ đằng chi lực của Kim Cang Hùng và nó bắt đầu tàn phá cơ thể của nàng.
Cũng may mắn là võ hồn của Hàn Mai Tuyết có đẳng cấp khá cao nên dựa vào lực lượng võ hồn nàng có thể từ từ bài xích và đào thải loại đồ đằng chi lực này ra khỏi cơ thể.
Có điều trong lúc đó võ hồn của Hàn Mai Tuyết không có cách nào cản lại đồ đằng chi lực tàn phá cơ thể nàng. Nếu Phạm Thiên không ra tay thì khi đồ đằng chi lực được tống ra khỏi cơ thể Hàn Mai Tuyết thì nàng cũng đã trở thành phế nhân rồi.
Sức ăn mòn của đồ đằng chi lực là quá mạnh, đừng nói là Kim Sang Dược mà ngay cả đan dược cấp cũng không có tác dụng. Bây giờ chỉ có đan dược cấp mới có được khả năng hồi phục ngang với tốc độ tàn phá của đồ đằng chi lực.
Nhưng nếu muốn chế tạo được đan dược cấp thì Phạm Thiên trước hết phải nâng cấp Chế Dược lên cấp sau đó mua đan phương mới được. Như vậy hắn cần phải bỏ ra ít nhất vạn kim nguyên bảo để cứu mạng Hàn Mai Tuyết.
- Chậc, ai nói ta là người tốt đây…
Phạm Thiên thở dài và mở thương thành ra.
Trong mấy ngày gần đây Phạm Thiên giết yêu thú kiếm được thêm kim nguyên bảo. Cùng với đó nội đan của Kim Cang Hùng cùng với một số thứ như mật gấu Phạm Thiên bán lại cho hệ thống được vạn kim nguyên bảo nên giờ tổng cộng hắn có vạn kim nguyên bảo.
Phạm Thiên tăng cấp Chế Dược lên cấp và mua Sinh Huyết Đan Phương tốn vạn kim nguyên bảo nên hắn chỉ còn lại vạn kim nguyên bảo.
Phạm Thiên sử dụng Sinh Huyết Đan Phương và liền biết cách luyện chế Sinh Huyết Đan. Nhưng loại linh thảo cần thiết để chế tạo Sinh Huyết Đan Phạm Thiên đều có cả, lúc trước ở trong sơn động trên vách núi hắn thu được rất nhiều linh thảo.
Phạm Thiên luyện chế khoảng tiếng đồng hồ thì nhận được năm viên Sinh Huyết Đan. Hắn liền lấy một viên nhét vào trong miệng Hàn Mai Tuyết, đan dược này vào miệng là tan nên không cần lo nàng hôn mê bất tỉnh không nuốt được.
Phạm Thiên cho Hàn Mai Tuyết sử dụng Sinh Huyết Đan xong thì liền lấy ra vài loại linh thảo cho vào một cái cối nhỏ bằng đá và nghiền nát ra.
- Ta đã bỏ hai triệu kim tệ ra để cứu ngươi đấy nên xem qua cơ thể ngươi một chút cũng không sao chứ hả.
Phạm Thiên nhanh tay thảo bỏ dây lưng của Hàn Mai Tuyết và cởi bỏ trang phục của nàng để lộ ra một cỗ ngọc thể hoàn mỹ khiến cho ngay cả hắn cũng phải nuốt nước bọt.
Chỉ tiếc là trên ngọc thể của Hàn Mai Tuyết tràn đầy những vết bầm dập có nơi còn đang rỉ máu khiến cho ai nhìn vào cũng phải nổi lòng thương tiếc. Có một số vị trí trên cơ thể của Hàn Mai Tuyết phát ra những làn khí màu đỏ chứng tỏ nàng đã bị đồ đằng chi lực xâm nhập vào cơ thể.
Phạm Thiên lấy dược thảo đã nghiền nát đắp lên những vết bầm dập trên cơ thể Hàn Mai Tuyết sau đó dùng băng vải quấn lại.
Làm xong rồi Phạm Thiên mới mặc lại quần áo cho Hàn Mai Tuyết và đi tới một góc ngồi. Phạm Thiên sợ mình bị vẻ đẹp của Hàn Mai Tuyết quyến rũ mà làm ra chuyện gì quá đà.
Phạm Thiên không phải là loại người cơ hội như vậy cộng thêm Hàn Mai Tuyết đang bị thương nặng nên hắn cũng không đành lòng dày vò nàng thêm nữa.
Phạm Thiên ngồi yên lặng ở một góc và nhớ lại cảm giác khi chạm vào làn da mềm mại và có phần lành lạnh của Hàn Mai Tuyết mà bên dưới bắt đầu nổi lên một cái lều nhỏ.
……
Sáng ngày hôm sau Phạm Thiên ăn đồ ăn do mình làm xong thì liền đi vào trong rừng để tìm xem có loại linh thảo trị thương nào khác hữu hiệu không.
Phạm Thiên vừa mới đi không bao lâu thì Hàn Mai Tuyết đã tỉnh dậy rồi, bình thường nếu bị thương nặng như vậy thì cho dù là võ hồn mạnh mẽ cũng cần tới - ngày mới có thể hồi phục được. Nhưng nhờ vào hiệu quả của Sinh Huyết Đan giúp cho cơ thể của nàng khôi phục rất nhanh.
Hàn Mai Tuyết tỉnh dậy thấy mình nằm ở bên trong một hang động thì hết sức ngạc nhiên.
- Chuyện gì xảy ra vậy… có người đã cứu mình sao?
Điều cuối cùng mà Hàn Mai Tuyết ghi nhớ trước khi ngất đi đó chính là nàng nghe thấy được một tiếng long ngâm rất rõ ràng sau đó là tiếng kêu đau đớn của con Kim Cang Hùng.
- Ư…
Hàn Mai Tuyết cố gắng ngồi dậy thì cảm thấy toàn thân hết sức đau đớn.
- Không ngờ rằng ta lại gặp phải Kim Cang Hùng ở nơi này, con Yêu Linh đó đã đạt tới sơ kỳ đỉnh phong và chiến lực tuyệt đối không thua gì Yêu Linh hậu kỳ vậy mà mình lại vọng tưởng muốn hàng phục nó.
Hàn Mai Tuyết sờ lên ngực thì bỗng nhiên nhận ra trên người mình đang được quấn đầy thảo dược.
- Có người đã băng bó cho mình, là ai vậy?
Hàn Mai Tuyết nghĩ tới việc ngọc thể của mình bị kẻ khác nhìn thấy thì khuôn mặt của nàng liền trở nên sắc lạnh.
- Xoạt!!
Hàn Mai Tuyết bỗng nhiên nghe thấy tiếng động ở bên ngoài nên cố nén đau đớn đứng dậy bước ra ngoài. Vừa ra khỏi cửa hang Hàn Mai Tuyết liền nhìn thấy một người thanh niên khoảng tuổi ăn mặc một bộ đồ màu đen tay cầm một thanh kiếm đang đứng ở bên ngoài.
- Là ngươi!? Tại sao ngươi lại ở đây?
Hàn Mai Tuyết nhìn chằm chằm vào người thanh niên này.
- Lạc Thiên Long ta đi đâu còn cần phải được Hàn Mai Tuyết ngươi đồng ý ư?
Lạc Thiên Long nhìn Hàn Mai Tuyết khí tức hỗn loạn vẻ mặt tái nhợt thì liền nói:
- Nếu bị thương thì lo mà an dưỡng đi, đừng có mà ở đây la hét trước mặt ta!
Nói xong Lạc Thiên Long liền xoay người bỏ đi để lại Hàn Mai Tuyết đứng đó.
- Chẳng lẽ là hắn đã cứu mình?
Hàn Mai Tuyết nhớ tới câu nói cuối cùng của Lạc Thiên Long giống như là đang quan tâm đến mình vậy. Nàng hít sâu một hơi và thầm nói:
- Đừng tưởng làm vậy thì ta sẽ cảm kích ngươi. Ta ta sẽ tìm cách trả ơn cho ngươi, Hàn Mai Tuyết này quyết sẽ không để cho kẻ nào thao túng vận mệnh của mình!!
Nói xong Hàn Mai Tuyết liền xoay người bỏ đi.
Phạm Thiên đi kiếm linh thảo đến gần trưa quay về bờ suối thì đã không thấy tung tích của Hàn Mai Tuyết nữa rồi.
- Bỏ đi rồi sao? Đúng là đồ vô ơn, làm ta mất công đi hái thuốc về cho ngươi.
Phạm Thiên thấy Hàn Mai Tuyết đã đi mất rồi thì cũng không tiếp tục nán lại nơi này nữa mà chuẩn bị lên đường.
Phạm Thiên làm chút thịt nướng để ăn dọc đường sau đó thì tiếp tục tiến về biên cảnh Lạc Thiên hoàng triều.
Buổi chiều hôm đó Phạm Thiên đang chạy đi trong khu rừng thì bỗng nhiên bên tai vang lên tiếng thông báo của hệ thống.
“Trứng yêu thú của ký chủ đã nở, mời vào giao diện hệ thống chiến sủng kiểm tra”
Phạm Thiên mừng rỡ dừng lại và mở ra giao diện chiến sủng.
Ngay lập tức trước mắt hắn liền hiện ra một con ngựa toàn thân xích hồng, bốn vó đều đang có những ngọn lửa bao phủ móng ngựa. Phần đầu rất giống kỳ lân cùng với hai mắt sâu hun hút như vực thẳm lóe lên những tia huyết quang đỏ rực.
(Ai không hình dung ra hình dạng của Đạp Diệm Xích Long mời ra tham khảo ảnh bìa truyện)
Chứng kiến một con chiến mã thần tuấn như vậy thì Phạm Thiên mừng rỡ vội vàng quan sát chỉ số của nó mới xuất hiện ở bên cạnh.
Đạp Diệm Xích Long
Loài: Long Mã
Đẳng cấp:
Tư chất: Truyền Thuyết
Lực Đạo:
Nội Kính:
Thể Phách:
Cân Cốt:
Ngộ Tính:
Thiên Phú: Tam Muội Chân Hỏa,Cuồng Nộ, Bạch Hồng Quán Nhật, Bát Diện Hỏa Luân, Liệt Hỏa Phần Thiên, Thiên Hỏa Cuồng Long.
Chỉ số cộng sinh:
Ngoại công +
Nội công +
Ngoại phòng +
Nội phòng +
Bạo kích +
Thể lực +
Nhìn thấy bảng chỉ số của Đạp Diệm Xích Long thì Phạm Thiên liền hít một hơi khí lạnh.
Tư chất truyền thuyết!!!
Đạp Diệm Xích Long sở hữu tư chất sao tức là còn cao hơn cả tư chất hoàn mỹ. Mặc dù chỉ vừa mới ra đời ở đẳng cấp nhưng chỉ số của Đạp Diệm Xích Long tuyệt đối không thua kém một Võ Sư nào cả.
Đặc biệt là ở bên dưới chỉ số cộng sinh của nó Phạm Thiên không cần đọc cũng biết được đó là chỉ số sẽ được cộng cho chủ nhân của Đạp Diệm Xích Long cũng chính là bản thân hắn.
Có lượng chỉ số cộng thêm này Phạm Thiên không khác gì có thêm một cây Hoàng Cấp thượng phẩm binh khí cùng Hoàng Cấp thượng phẩm hộ giáp trên người. Sở hữu Đạp Diệm Xích Long chiến lực của Phạm Thiên tuyệt đối không chỉ tăng lên gấp đôi.
- ------☆☆☆☆-------