Nằm trên giường, Quốc chằn trọc không thể chợp mắt. Câu chuyện của ông Phong và bà Serena khiến nó có đôi chút quá tải. Ngoài ra, nó phải đối mặt với quyết định sẽ thay đổi cuộc đời của nó.
Một, theo bố mẹ trở về Việt Nam. Có thể nói rằng con đường này sẽ dễ đi hơn rất nhiều. Như lời bố của nó kể thì gia đình nó tại Việt Nam có thế lực không nhỏ. Hơn nữa theo bản thân nó biết được, hiện tại Việt Nam đang bắt đầu thời kỳ cải cách mở cửa. Một khi giải quyết được vấn đề phía trước, ông Phong sẽ trở về nước với tư cách một tỷ phú Việt kiều. Đủ mọi loại chính sách ưu đãi cộng thêm quan hệ rộng lớn bên phía chính phủ sẽ khiến cho cuộc sống sau này trở lên thuận buồm xuôi gió.
Lựa chọn thứ 2, ở lại Hogwarts tiếp tục học. Lựa chọn này sẽ đi kèm với vô số những nguy hiểm. Có thể nói là lợi hại song hành. Chỉ cần có đầu óc có thể thấy ra đôi bên đều có lợi và hại nhất định.
Sáng tiếp theo, Quốc ra khỏi phòng với đôi mắt thâm quầng nhưng cả người lại đặc biệt có tinh thần. Bản thân nó đã đưa ra lựa chọn. Nó tin rằng quyết định này là hoàn toàn chính xác.
Trong bữa sáng, cả nhà hoàn toàn ăn ý không có đề cập đến vấn đề đi hay ở. Tuy không nhiều lời nhưng qua ánh mắt của con trai hai vợ chồng ông Phong đã đoán ra phần nào. Bà Serena có vẻ hơi hụt hẫng, đứa con trai bé bỏng ngày nào giờ đây có lẽ đã đủ cứng cáp để rời khỏi vòng tay của cha mẹ. Ông Phong cũng có chút không tha. Nhưng khi ông nói để cho Quốc tự quyết định đi hay ở có nghĩa ông tin và sẽ ủng hộ quyết định cuả con trai mình bởi ông biết nó trưởng thành trước tuổi rất nhiều. Ông tin nó sẽ hiểu và chịu trách nhiệm cho những quyết định mà bản thân nó đưa ra.
Jack mang trà lên cho gia đình chủ nhâ, nó cẩn thận hết mức để không phạm phải một sai lầm nào, nó nhận ra không khí hiện giờ có chút ngưng trọng.
Uống một ngụm trà, chậm rãi cảm nhận hương trà lan tỏa trong khoang miệng và hương vị từ chát nhẹ chuyển thành ngọt. Ông Phong mỉm cười hỏi con trai với giọng khẳng định: “Xem ra con đã có quyết định cho bản thân mình rồi?”“Vâng! Con muốn ở lại Hogwarts tiếp tục đi học.” – Quốc trả lời đầy chắc chắn.
Nhìn vào đôi mắt của con trai, ông Phong có thể cảm nhận được sự quyết tâm của Quốc, đôi mắt đã nói cho ông biết giờ có khuyên cũng vô dụng, trừ khi cưỡng ép nó trở về theo hai người. Có điều như đã nói từ trước, ông sẽ tôn trọng quyết định của con trai. Ngược lại, nếu như có cần thì nó chỉ cần bay về hoặc ông bà bay qua là được, chi phí di chuyển chẳng là vấn đề.
“Con chắc chắn chứ? Sống tự lập hoàn toàn có ổn không đấy?”
“Con chắc chắn thưa bố. Con đã suy nghĩ rất kỹ và quyết định ở lại. Hogwarts là một ngôi trường tốt, ở đó con sẽ có thể học hỏi được nhiều kiến thức mà con mong muốn. Hơn nữa ở đó con mới quen được những người bạn tuyệt với, con không muốn tạm biệt sớm vào thời điểm này. Lên xin phép bố mẹ cho con ở lại. Sau khi tốt nghiệp con sẽ qua Việt Nam bên cạnh bố mẹ.”
Mẹ của Quốc tiếp tục khuyên nó đi cùng ông bà. Không giống với ông Phong, bà lo lắng cho nó nếu ở một mình. Người làm mẹ luôn có những lo lắng hơn xa những ông bố.
“Con sẽ tự chăm sóc tốt cho mình mà. Mẹ cứ yên tâm. Hơn nữa Hogwarts là trường nội trú. Trừ khi hết năm học, nếu không thì thời gian nghỉ cũng chả có bao nhiêu, không đủ thời gian để về nhà. Vì vậy ngay khi hết năm học con sẽ bay qua Việt Nam với bố mẹ ngay, còn những ngày nghỉ khác con sẽ ở lại trường, nhiều bạn học khác cũng như vậy.” – Quốc giữ vững quyết định của mình. Một khi đã quyết định việc gì đó, nó sẽ không dễ dàng mà thay đổi.
Bà Serena còn muốn nói gì đó nhưng lúc này một bàn tay đã đáp lên tay của bà.
Ông Phong đã ngăn vợ của mình tiếp tục, ông nói: “Anh hiểu được sự lo lắng của em, Serena. Nhưng em lên tin tưởng lựa chọn của Quốc, con trai chúng ta trưởng thành hơn em nghĩ nhiều lắm. Chúng ta đâu thể bao bọc cho nó cả đời, phải không? Chim non đủ trưởng thành sẽ phải rời tổ, chúng ta lên ủng hộ nó. Hơn nữa công ty của chúng ta cũng vẫn có trụ sở tại Luôn Đôn, anh sẽ phân công trợ lý để giúp đỡ con trai bất cứ khi nào nó cần.”
Bà Serena vẫn lưỡng lự nhưng khi nhìn vào đôi mắt của con trai cùng lời nói của chồng đã khiến bà mềm lòng. Làm sao bà không biết con trai bà rất có chủ kiến, nhưng lỗi lòng người làm mẹ mấy ai hiểu thấu.
Khẽ thở dài, bà chấp nhận buông tay cho con trai tự do bay nhảy. Tuy nhiên với một điều kiện đó là phải thường xuyên viết thư cho bà và khi kết thúc năm học phải nhanh chóng qua gặp bố mẹ.
Quốc nhanh chóng đáp ứng yêu cầu của mẹ, dù sao thì đó cũng là những việc mà nó sẽ làm. Giờ phút này nó cảm thấy thật hạnh phúc vì có bố mẹ thông cảm với nó nhiều đến vậy.
Những ngày còn lại của ngày nghỉ, cuộc sống của Quốc đắm chìm trong kiến thức khổng lổ về võ học. Ông Phong tranh thủ chuyền thụ kiến thức của mình cho con trai càng nhiều càng tốt. Từ giờ đến khi về nước không biết Quốc có thể về nhà được lần nào không lên ông muốn đảm bảo con trai mình sẽ không bởi vì vấn đề tu luyện mà xảy ra vấn đề nguy hiểm.
Tu luyện khí cũng có nguy hiểm nhất định. Tuy không đến mức như trong phim kiếm hiệp nói cái gì đó tẩu hỏa nhập ma nhưng nếu không nắm rõ hạn mức thì rất dễ làm tổn thương đến cơ thể. Đại khái là máy chạy quá tải thì dễ vào gara, người tu luyện mà quá sức dễ làm tổn thương cơ bắp, thậm chí gẫy xương đứt gân thành tật cũng không phải là ít. Cũng vì thế lên phương pháp tu luyện đặc biệt trân quý. Chỉ có các dòng họ hay những môn phái, tổ chức lâu đời mới có thể nghiên cứu xâu xa, tích lũy nhiều đời để tạo ra những phương pháp tu luyện hiệu quả và an toàn nhất.
Tuy Quốc bỏ việc luyện võ nhiều ngày nhưng vẫn rèn luyện cơ thể lên rất nhanh nó có thể lấy lại khí cảm. Thiên phú của nó cũng không làm ông Phong thất vọng, chỉ sau một ngày lấy lại khí cảm, con trai ông đã nắm được cách vận chuyển khí trong trạng thái tĩnh. Hiện tại nó đang học cách nắm giữ và điều khiển khí trong trạng thái động.
Bước tiếp theo này khó hơn nó nghĩ, cho đến tận ngày cuối cùng nó mới chỉ có thể điêu động khí trong khi thực hiện những công việc đơn giản còn dùng trong chiến đấu thì chịu chết. Tuy Quốc cảm thấy nó làm chưa được tốt nhưng ông Phong đã vô cùng hài lòng với tiến bộ của con trai. Năm đó bản thân ông được coi là đệ nhất thiên tài suốt vài trăm năm mới xuất hiện, thiên phú sánh ngang với những tổ tiên là các võ tướng xuất sắc trong lịch sử, nhưng tốc độ nắm giữ khí cũng chỉ đến mức như thế này mà thôi. Nếu cộng thêm cả thiên phú ma pháp thì Quốc hoàn toàn xứng đáng là thiên tài số một mà ông biết từ trước đến nay, có thể nói là tiền vô cổ nhân như vậy.
Hài lòng với tốc độ của con trai nhưng ông Phong chỉ cho nó những lời khen ít ỏi, ông lo lắng thiên phú quá lớn sẽ khiến con trai ông trở lên kiêu ngạo và đánh mất chí tiến thủ hiện tại.
Bởi chưa từng tiếp xúc với thế giới võ thuật một cách chính thức lên Quốc tin sái cổ lời của ông Phong. Nó ra sức tu luyện. Thành quả đáp lại cũng không quá làm cho nó thất vọng, nó đã có thể chậm rãi điều khiển khí khi chiến đấu dù tốc độ không quá nhanh. Theo lời cuả ông Phong, thời gian để chuẩn bị trước khi ra đòn của nó quá dài, lực lượng bùng nổ cũng không xứng đáng với lượng khí mà bản thân tích lũy. Điều này dẫn đến 2 hậu quả đó là khi giao chiến đối thủ dễ phát hiện và né tránh được đòn tấn công, hơn nữa lãng phí sức lực một cách vô ích.
Con đường để thành thạo sử dụng khí của nó hãy còn xa xa lắm!
Trong khi Quốc liều mình tu luyện cùng học hỏi võ thuật, hai đứa bạn của nó ở Hogwarts cũng trải qua một kỳ Hallowen đầy kích thích mà chúng sẽ chẳng thể quên cho đến cuối đời.