Sáng hôm sau, nắng sớm chan hòa chiếu qua khe cửa đánh thức Hoàng Phong.
Đã lâu rồi hắn mới ngủ dậy muộn như hôm nay.
Một ấm trà sớm ngồi bên ban công, thong thả xem lại tài liệu khoa học mà hôm qua Hệ Thống quán thâu ký ức cho hắn.
Hoàng Phong phát hiện là dùng mặt bảng Hệ Thống xem tài liệu lại dễ chịu và dễ dàng học hơn là nhắm mắt lại xem tài liệu bên trong ký ức của mình.
Một lần nhìn này là hắn đắm chìm vào học hỏi kiến thức mới đến tận chiều tối.
Mãi khi mùi thơm từ bếp ăn nhà bên bay vào mũi hắn mới khiến hắn hoàn hồn tỉnh lại từ học tập trạng thái.
Mùi thơm càng kích thích cơn thèm ăn của hắn khiến Hoàng Phong quyết định dừng lại đi làm một bữa ăn thật ngon.
Hoàng Phong cũng muốn định mời vợ chồng anh Bảo một bữa cơm do tự mình nấu ăn cảm ơn sự chăm sóc của anh chị bấy lâu nay.
Cầm điện thoại lên, đang định gọi cho anh Bảo thì lại thôi, hắn trực tiếp bước sang gõ cửa nhà anh.
Chỉ mấy giây sau giọng trầm ổn của anh Bảo vang lên phía sau cửa.
- Phong đó hả.
Vào đây.
- Em chào anh.
Hoàng Phong theo anh Bảo bước vào trong phòng.
- Chị Chi đi đâu rồi anh?
- Đang trên đường về, chị ấy còn ghé vào chợ mua ít đồ ăn.
Cậu ở lại ăn tối với anh chị nhé.
- Em đang bảo mời anh chị một bữa cơm do em làm đây.
- Cậu cũng biết nấu ăn ý hả?
- Tay nghề tổ truyền đó anh.
- Thế thì tốt, mời thì không cần đâu, nấu luôn bên bếp nhà anh chị nè, chị Chi hay nấu nướng lên bếp cũng đầy đủ mọi thứ lắm.
- Thế cũng được ạ.
Để em về lấy ít đồ.
Hoàng Phong về lấy ít nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh mang sang.
Không lâu sau đó chị Chi cũng trở về kèm theo một ít.
Ba người quây quần trong căn bếp, chẳng mấy chốc một bàn ăn thơm ngào ngạt được chuẩn bị tươm tất.
Anh Bảo lấy mấy lon bia chia cho mọi người rồi cả ba ngồi xuống bàn.
- Ừ.
Ngon thiệt đó.
Không ngờ cậu em nấu ăn ngon thế này.
- Tổ truyền mà anh.
Nhà em mấy đời đầu bếp.
Hoàng Phong cứ bịa thế, đúng là trước kia cha mẹ hắn có mở một quán ăn trong trấn nhỏ, nhưng giờ thì ai đi kiểm chứng được cơ chứ.
Ba người vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, chủ yếu là anh Bảo nói, còn chị Chi thì chỉ mỉm cười yên lặng lắng nghe với gắp thức ăn cho hai anh em.
- Giờ cậu tu luyện đến đâu rồi?
- khiếu huyệt rồi anh.
- Sao nhanh thế?
- Trước đây em ở trong trại cô nhi, đánh bậy đánh bạ khai mở được mấy khiếu huyệt trong phổi, đau gần chết nhưng sau đó tu luyện nhanh hơn nhiều lắm.
- Ra vậy, cậu em tôi mạng lớn lắm đó.
Nghe mấy chuyên gia phân tích Luyện khí mà mở mấy khiếu huyệt đó quá nửa là toi mạng, không chết thì cũng thành tật, chỉ có phần trăm tỷ lệ thành công mà không việc gì.
Hồi báo lớn nhưng nguy hiểm cũng quá lớn rồi, bí lắm đánh liều mở một hai cái trong Luyện khí kỳ thì may ra còn có thể, chứ mở năm bảy cái thì mấy cái mạng cũng chả đủ điền đâu.
- Hì hì.bg-ssp-{height:px}
Giờ nghĩ lại lúc đó em cũng may thiệt.
- Số cậu quá may đó chứ.
Luyện khí kỳ mở khiếu huyệt trong phổi không sao, lại tìm được linh dược mới, chạy thoát khỏi quân Hoắc gia truy bắt, trong rừng cả tuần mà không chết.
Nghĩ lại cậu em số lớn mạng lớn thật, người khác thì chết mất xác từ lâu.
Hoàng Phong thầm nghĩ trong lòng, có Hệ Thống chứ không hắn cũng chả dám chơi như vậy.
- Thế có muốn đi học không?
- Đi học?
- Đúng rồi, cấp ba ban tu tiên.
- Em chỉ biết chữ, vừa học xong cấp văn hóa cấp một, giờ sao lên thẳng được cấp ba anh.
- Ban tu luyện có nặng văn hóa đâu, có đứa dốt đặc cắn mai vẫn dựa vào thiên phú lên lớp như thường.
Trên lớp có rất nhiều tiết khóa giảng giải về tu luyện cho học sinh.
- Anh nói thế chứ đốt vẫn hơn em chả biết gì.
Mà tu luyện thì bây giờ trên mạng cũng có nhiều lắm, nhất là sau khi “Vô danh” tiền bối live stream thì video hay bài viết về luyện khí và Trúc cơ đâu đâu cũng thấy.
- Đúng vậy, tiền bối thật vĩ đại.
Trước kia tu luyện toàn mò mẫn mà đi chứ đâu như tiền bối nói, có chương pháp có khoa học đàng hoàng.
Bây giờ tụi em đi sau thì sướng rồi, có thiên phú có chăm chỉ thì Trúc cơ dễ như chơi, Kim đan cũng dễ dàng không phải là xa vời như trước.
- Đúng vậy, giờ chỉ cần có thiên phú, thêm chăm chỉ sớm muộn cũng đến Trúc cơ viên mãn, chỉ là tốn bao nhiêu thời gian thôi.
- Không biết lần sau tiền bối có giảng Kim đan tu luyện không, anh cũng được nhờ tù bài giảng tiền bối, giờ con đường thông suốt, kết đan chỉ là thời gian.
Anh còn nghe nói căn cứ sắp đưa tiền bối viết vào sách giáo khoa và sách lịch sử nữa, các nơi đều đang chuẩn bị, anh có ông bạn làm bên giáo dục, hôm qua nhận được chỉ thị từ cấp trên rồi.
- Cũng phải thôi anh, tiền bối cống hiến như vậy không được viết vào sách thì ai đáng viết vào sách nữa.
- Đúng.
Nào cạn lon.
Anh Bảo đồng ý rồi giơ lon bia lên.
Cả ba người hàn huyên khá lâu, hơn giờ tối Hoàng Phong mới xin phép ra về.
Sau một trận tắm rửa sảng khoái hắn lại lên mạng, nhìn xem phản ứng của mọi người về buổi live stream hôm qua.
Đúng như dự đoán của hắn, video buổi live stream chỉ trong một ngày đã đứng đầu bảng về lượt quan sát, theo sau thì lại tất cả là các video phân tích chuyên sâu và lý giải về kiến thức hôm qua hắn giảng giải từ các chuyên gia.
Hoàng Phong cũng bỏ chút thời gian ra đi quan sát lại những video này, hắn cũng sợ có ai đó lý giải sai lầm gây ra hậu họa không đáng có.
Nhưng có vẻ hắn quá đánh giá thấp các chuyên gia, chỉ một ngày thôi mà đã có nhiều video vô cùng cặn kẽ, hơn nữa lý giải cũng rất chuẩn xác, lấy ví dụ và thông số còn chi tiết hơn lúc hắn live stream nhiều lắm.
Thấy thế Hoàng Phong cũng rất yên tâm không còn lo lắng mà tắt máy tính đi tiếp tục tu luyện.
Hắn mặc dù vừa mới Trúc cơ xong nhưng do tất cả các khiếu huyệt đều đã được đả thông tại Luyện khí kỳ nên Trúc cơ giai đoạn tu luyện của hắn ngắn hơn nhiều lắm.
Theo Hệ Thống tính toán thì chỉ sau khoảng nửa tháng với vô cấu chân nguyên đan (đan dược tu luyện chủ yếu trong giai đoạn Trúc cơ) mà Hệ Thống cung cấp thì Hoàng Phong có thể đạt tới Trúc cơ giai đoạn viên mãn.
So với người ta cần mấy năm, mấy chục năm Trúc cơ thì đây có thể gọi là tốc độ ánh sáng Trúc cơ.
Cái cuối cùng mà Hoàng Phong cần làm trong giai đoạn Trúc cơ này là học tập võ kỹ, thuật pháp, rồi thông qua ma luyện và chiến đấu tìm tới võ kỹ, thuật pháp thích hợp nhất với tự thân, từ đó thuận theo mà đả thông thêm mấy Thần khiếu trên cơ thể, chuẩn bị cho giai đoạn kết đan từ đó lĩnh ngộ ngụy Thần thông cho mình.
Nếu cứ theo kế hoạch này thì khoảng một tháng sau Hoàng Phong sẽ phải ra khỏi thành một đợt, hắn cần tìm một lý do thích hợp để cho mình đi ra dã ngoại.
Luyện tập võ kỹ trong thành phố mà muốn giấu giếm là khá khó khăn, hắn lại còn đang là đối tượng được quan sát, nên muốn ẩn giấu càng khó hơn nữa.
Hoàng Phong cũng không tin Thăng Long thành quân bộ để mình tự do đơn giản mà không quan tâm gì, đơn cử như hắn ở ngay cạnh gia đình anh Bảo cũng là một sự thể hiện khá rõ ràng.
Không biết làm sao, Hoàng Phong đành mặc kệ, rồi đi đến đâu hay đến đó.
Hắn gọi Hệ Thống đổi mấy viên Chân nguyên đan sau đó lâm vào tu luyện.
Còn cái lý do ra thành thì đến lúc đó đi tìm hiểu rồi tính tiếp, ai đâu lo xa thế được, hắn cũng chả phải Gia cát Khổng minh..