1. Truyện
  2. Khoa Học Và Tu Luyện
  3. Chương 55
Khoa Học Và Tu Luyện

Chương 55: Tớ không biết sinh con.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tạm biệt Thu Hiền, quay lại căn phòng quen thuộc.

Hoàng Phong mở máy tính lên, tìm kiếm lại thông tin về xưởng gia công chế tạo cho thuê của Hiệp hội lính đánh thuê một lần nữa, cũng thuận tay hẹn trước luôn một gian phòng cho ngày kia.

Ngày mai hắn chắc phải live stream đến tận tối, làm gì còn thời gian mà chạy đến xưởng gia công đùa nghịch cơ chứ.

Rời đi hiệp hội trang web, đổ bộ nhóm chat discord mà hắn cũng để quên mấy tháng nay.

Bên trong nhóm vẫn là số người đầy đủ, online trên như mọi khi.

Chẳng qua là mất tích mấy tháng đã có rất nhiều câu hỏi han về tình hình của hắn.

Không chỉ hỏi thăm về bản thân, mà còn về rất nhiều hạng mục khoa học kỹ thuật mà Hoàng Phong hứa sẽ cung cấp cho mọi người.

Mấy tháng trôi qua, mấy hạng mục mà hắn từng tải lên đã bị bọn họ tiêu hóa gần hết.

Rất nhiều phát minh công nghệ mới đều đã phổ biến ra thị trường.

Chiếc xe điện Hoàng Phong mua được cũng coi như là một thành quả trong số đó.

Ngay khi tên của “Vô danh” sáng lên trong nhóm, lập tức cả nhóm trở lên náo nhiệt hơn, lời chào hỏi liên tục xuất hiện.

-Vô danh tiền bối khỏe.

-Đại lão khỏe.

-Chào tiền bối.

...

Có vẻ như sau hai lần trò chuyện, mấy người trực máy cũng biết được là Vô danh biết họ không phải đại lão mà chỉ là người làm thay nên đã bỏ đi rụt rè, ra sức liếm hắn.

Cũng có thể là một phần bàn bạc, chỉ thị phía sau của mấy vị đại lão chính thức kia, sau khi đã nếm đủ ngon ngọt từ những công nghệ Hoàng Phong đưa cho.

Tóm lại bầu không khí trong kênh bây giờ có vẻ sinh động hơn nhiều lắm.

Không còn trầm mặc và kiệm lời như xưa.

Lại tiện tay mở ra mặt bảng Hệ Thống.

Nhìn số điểm công đức lại tăng trưởng cực kỳ khả quan.

(Ta sẽ không viết mặt bảng Hệ Thống vào truyện quá nhiều, nhân vật chính và Hệ Thống là quan hệ hợp tác, Hoàng Phong kiếm công đức điểm, Hệ Thống bán tài nguyên, và phụ trợ, không liên quan gì đến tu luyện hay cảm ngộ của Hoàng Phong nên sẽ không viết ra.

Hơn nữa có nhiều thứ quá khó để số liệu hóa, tác cũng chả phải siêu máy tính gì, nên mọi người tha thứ cho tác là sẽ không cho mặt bảng số liệu của Hoàng Phong từ đây về sau nhé.

Thú thật là Thần linh, một đòn đánh chìm cả đại lục, mình cũng không biết viết thành số liệu nó sẽ có bao nhiêu số nữa, ai mà quan tâm chứ, hình dung đại khái được rồi.

Vậy nên mọi người có thể bái bai cái mặt bảng ở đầu truyện nhé.)

Hoàng Phong đánh giá mấy vị đại lão có vẻ cũng không hề trong bóng tối chơi ngáng chân gì hắn.

Hắn lại mở xem nội dung mấy cuốn sách giáo khoa tìm được trên mạng internet, nội dung tuy không có thổi phồng hay thần hóa gì hắn, nhưng cũng không chút bôi đen hay giảm đi phần nào.

Nói chung là đúng quy đúng củ, khiến Hoàng Phong cũng chả vạch được tẹo nào sai sót.

(mấy chục người đoàn đội họp bao nhiêu ngày để viết nvc vô sách, nó mà tìm thấy lỗi sai có mà loạn.)

Sau một lúc xem xét, Hoàng Phong cảm thấy khá hài lòng với cuộc trao đổi này, hắn lại gọi ra Hệ Thống, đăng nhập vào thư viện lựa chọn mấy hạng mục khoa học kỹ thuật mà mình dự định.

Tải về thành công, Hoàng Phong ném lên nhóm chat vài ba cái hạng mục, còn lại mấy chục cái đã tải nhưng chưa cho lên thì hắn hẹn Hệ Thống đều đặn cứ một tháng cho lên loại.

Sở dĩ Hoàng Phong không cho tất một thể mà phải cho từ từ như thế, là để tránh gợi ra lòng tham của mấy vị đại lão.

Lòng tham của con người là không thể đo đếm, kiếp trước Hoàng Phong đã từng vì đó mà bỏ cả mạng sống của mình, bài học này hắn sẽ nhớ mãi không quên, nên cái gì cần đề phòng thì vẫn nên đề phòng là tốt nhất.

Tắt đi nhóm chat discord, bỏ lại sau lưng mấy lời nịnh nọt, Hoàng Phong bỏ chút thời gian làm mấy món ngon sau đó quăng người lên giường chìm vào giấc ngủ.

Hai tháng nay hắn mới lại lần nữa tìm về buồn ngủ cơ hội, một thời cơ hiếm có Hoàng Phong chẳng muốn bỏ qua.

( Người tu hành là không cần ngủ? mấy ông tác giả viết huyền huyễn phi logic thì không cần, đây mình viết khoa học lên kể cả Thần linh cũng cần giấc ngủ nhé, miễn bàn mấy kẻ cấp thấp như nhân vật chính bây giờ.

Ngủ là để não bộ và tinh thần nghỉ ngơi, sau khi ngủ dậy thì não bộ và tinh thần con người như chiếc máy tính vừa được khởi động lại, làm việc sẽ trơn tru và ít mắc lỗi hơn.

Lúc con người ngủ dậy cũng là lúc tinh thần và đầu óc buông lỏng hơn bao giờ hết, làm việc cũng sẽ hiệu quả hơn rất nhiều.

Với người tu hành thì sau khi ngủ dậy chỉ cần dẫn dắt chính xác, tỷ lệ đạt được đốn ngộ sẽ cao hơn rất nhiều.

Áp dụng với giấc ngủ tự nhiên nhé, gò bó ép buộc hay dùng ngoại lực sẽ ảnh hưởng đến cơ thể, muốn đốn ngộ là không thể nào.

Những điều cần giải thích mà không liên quan đến mạch truyện mình xin để vào trong ngoặc đơn, còn những gì nhân vật chính và phụ nghĩ đến, hay làm ra đều sẽ ảnh hưởng đến tình tiết sau này, sẽ viết bình thường bên ngoài.)

bg-ssp-{height:px}

Sáng sớm tinh mơ, Hoàng Phong bị đánh thức bởi tiếng chim hót ríu rít.

Event

Mấy chú chim nho nhỏ đang bay nhảy xung quanh chiếc đĩa đã trống trơn nơi ban công.

Hôm qua sau khi Hoàng Phong ăn tối, hắn cố tình để lại chút đồ bỏ ra ban công, hấp dẫn một đợt chim chóc đi kiếm ăn buổi sáng.

Lần này nhìn đến, Hoàng Phong không chỉ hấp dẫn được hai chú chim nho nhỏ mà là cả một đàn chim với đủ loại màu sắc, kiểu dáng.

Không có kiến thức về chim chóc, hắn cũng chẳng nhận ra giống loài từng loại, nhưng có quan trọng gì đâu.

Cả người vận lên tự nhiên dung hòa pháp và ẩn nặc thuật, hắn nhẹ nhàng mở cánh cửa nơi ban công.

Đàn chim như nhận thấy điều gì, cả đám rối rít bỏ dở việc lục xoát quanh chiếc đĩa, thay vào đó là ào ào bay đến bên người hắn, như chim non thấy mẹ về tổ.

Hoàng Phong thích thú nhìn những chú chim vây quanh mình.

Lần này hắn đã khống chế được phần nào thân thể và thuật pháp, khiến bản thân trong mắt chúng không còn là miếng mồi to, thơm ngon béo bở.

Những chú chim chỉ coi Hoàng Phong như là đồng loại, cái chủng loại thân thiết nhất loại kia.

Sau một lúc chơi chán không thu được cảm ngộ gì, Hoàng Phong vẫn hài lòng tán đi trên mình thuật pháp.

Theo một cách tự nhiên, những chú chim đột nhiên thấy mình đã nhận lầm người thân, chúng rối rít bay lên khỏi người Hoàng Phong.

Cầm chiếc đĩa vào trong phòng bếp, rồi đi vào trong phòng vệ sinh, một lúc sau Hoàng Phong trở ra với bộ quần áo hóa trang live stream mọi lần.

Không vội bật máy tính, hắn lại đi ngâm một ấm linh trà, lấy một chút bánh ngọt, ngồi thưởng thức thêm mấy phút mới bắt đầu công việc.

Trà Hoàng Phong uống bây giờ cũng đã thăng cấp.

Kim đan đỉnh phong như hắn đã có thể tiêu hóa được nhiều loại linh trà cao cấp hơn.

Nếu còn tại giai đoạn Trúc cơ, trà hắn uống chỉ ngon hơn đỉnh cấp trà thường chút xíu, thì bây giờ Kim đan hắn uống linh trà, đã có mùi thơm vô cùng nồng nặc, hương thơm bay xa quyện vào trong không khí.

Mỗi một ngụm nhẹ nhấp môi, cũng mang đến sự thanh khiết, cái vị thanh, chát xen lẫn dịu ngọt, dư hương mãi không tán trong khoang miệng khiến Hoàng Phong càng uống càng nghiện.

Nếu không phải sắp đến giờ live stream, Hoàng Phong thấy mình có thể ngồi uống trà đến hết buổi sáng.

Vừa chạm vào nút nguồn máy tính, tiếng gõ cửa đột ngột vang lên.

Tiếng anh Bảo vang lên ngoài cửa.

-Phong ơi.

Hoàng Phong giật mình, hắn vội trút bỏ đi lớp ngụy trang bên ngoài, nhanh tay thay chiếc áo đang mặc, sau đó nhờ Hệ Thống che giấu mới bước ra mở cửa.

-Anh Bảo.

-Em làm gì anh gọi mãi mới mở cửa vậy.

Hoàng Phong đưa tay gãi mũi như một thói quen.

-Em vừa rửa mặt trong nhà vệ sinh.

Nhìn khuôn mặt còn nguyên giọt nước sau khi tẩy trang của Hoàng Phong, anh Bảo không chút nghi ngờ.

-Sáng sớm anh tìm em có chuyện gì không anh?

Anh Bảo không lập tức trả lời Hoàng Phong mà ngửi ngửi gì đó rồi đi vào trong phòng, Hoàng Phong cũng đi theo phía sau.

-Chú em pha cái gì thơm thế? Bên phòng anh cũng đều ngửi được.

Anh bị mùi thơm đánh thức từ tu luyện mới đi sang đây.

Chưa đợi Hoàng Phong trả lời, anh Bảo đã nhìn thấy ấm trà đặt bên máy tính của Hoàng Phong.

Lập tức anh nhận ra mùi thơm là từ đó phát ra..

Truyện CV