Buổi tối, trại nghiên cứu tạm thời của S.H.I.E.L.D.
Toàn bộ xung quanh hố thiên thạch, đã được các nhân viên hoàn toàn dựng lên những lều nghiên cứu, xung quanh còn được vây bởi những hàng rào sắt dây thép, tạo thành một khu vực được bao vây to ước trừng cái sân bóng đá.
Tầng tầng lớp lớp bảo vệ, các đặc vụ với vũ khí trên tay đi tuần và canh gác xung quanh, đèn pha cũng được chiếu sáng rõ ràng.
Nếu như kẻ nào muốn đột nhập hoặc tấn công vào đây, phải suất động hàng trăm người, mới có thể phá được lớp phòng vệ dày đặc này.
Hoặc ít nhất, phải một tay hảo thủ mới được, thậm chí còn phải có năng lực và sức mạnh cực kỳ to lớn, bởi vì, hiện tại bên trong trại nghiên cứu, đang có sự xuất hiện của ‘chiến binh’ ưu tú nhất hiện nay của S.H.I.E.L.D.
Trên bầu trời, chính xác hơn là vùng trời phía trên khu nghiên cứu, xảy ra một hiện tượng bất thường.
Mây đen bao phủ toàn bộ khu vực, sấm sét đánh liên hồi không ngừng nghỉ.
Ngay phía dưới, các chuyên gia nghiên cứu đang đi xung quanh chiếc búa, không ngừng chụp ảnh, ghi chép.
Nhưng bọn họ vẫn chưa tìm hiểu ra bất kỳ thứ gì từ Mjolnir.
Trong một căn phòng, máy tính và các thiết bị đo đạc được bố trí dày đặc, Alex, Natasha và Clint đang đứng đó, cộng thêm một nhân vật mà Alex khá ấn tượng, một thành viên Hydra nằm vùng trong S.H.I.E.L.D, Jasper Sitwell.
Nhìn qua một vài số liệu trên màn hình, Alex, Natasha và Clint không tiếp tục quan tâm, người đi ra bên ngoài, đứng trên lan can nhìn xuống phía dưới, vị trí chiếc búa Mjolnir
“Anh nói...đó là Mjolnir, cây búa thần của Thor, Thần Sấm?” Clint đánh giá cây búa, hiếu kỳ hỏi Alex
“Yeah, Thor, vị thần của Asgard.
Cây búa lúc này đã bị yểm lời nguyền, không ai có thể nhấc được nó, trừ phi người đó xứng đáng”
“Xứng đáng? Là sao?” Natasha lập tức bị câu nói của Alex gợi lên hứng thú.
“Là một người phải có được những phẩm chất như dũng cảm, quyết đoán, chính trực, vị tha, có tinh thần chiến binh mãnh liệt...những người có được những phẩm chất đó, hay ít nhất là một trong, đều sẽ nhấc được Mjolnir.
Hoặc là...” Hơi ngừng một chút, Alex lộ ra một nụ cười khó hiểu, “Nếu như người đó mạnh hơn Odin, Father of God!”
Có vẻ như là sấm sét bên ngoài gây ảnh hưởng đến các thiết bị điện tử, màn hình máy tính và điện thoại nhấp nháy nhiễu sóng liên tục, Sitwell cố gắng vuốt lấy điện thoại của mình, nhưng không thể điều khiển được nó theo ý muốn.
“Sir, vệ tinh hầu như không thể xuyên thủng được tầng mây.
Bên kỹ thuật vẫn đang làm việc với nó, với tất cả những bức sóng mà nó tỏa ra” Một tên nhân viên kỹ thuật gần đó lên tiếng, kéo lại sự chú ý của người, “Có một máy bay thương mại sắp bay tới chỗ của chúng ta!”
“Chuyển hướng nó đi” Sitwell lập tức ra lệnh
“Chờ chút!” Tên nhân viên nhìn vào camera theo dõi, nhận ra điều gì đó bất thường, “Có thứ gì đó ở phía Tây ngoài hàng rào”
Thấy vậy, Sitwell cầm lên bộ đàm, ra lệnh cho hai tên đặc vụ ở bên ngoài đi kiểm tra.
Ngay lúc này, một hồi còi báo hiệu vang lên, đèn báo đỏ nhấp nháy liên hồi, giọng nói của đặc vụ tuần tra bên ngoài vang lên qua bộ đàm: “Có người bị thương! Có kẻ xâm nhập vòng bảo vệ!”
Nghe thấy báo động, toàn đặc vụ ở đây lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.
Coulson cũng nhanh chóng cầm lên bộ đàm, liên lạc: “Tôi cần một người trên cao, mang theo súng.
Đặc vụ Barton, tôi nghĩ anh phù hợp nhất!”
“Đã rõ!” Barton nhận được lệnh của Coulson, lập tức nhanh chóng chạy tới xe chứa vũ khí, lấy ra cây cung chuyên dụng, đi tới vị trí trên cao.
Dưới ánh mắt của Alex, Natasha và Clint, một người đàn ông cao lớn xuất hiện, cơ thể cường tráng, khuôn mặt khá điểm trai với mái tóc dài màu vàng đã bị nước mưa làm ướt nhẹp, trên người mặc một chiếc áo T-Shirt bó sát, qua nước mưa càng nổi lên những múi cơ săn chắc.
Hắn ta vừa chạy ra khỏi đường hầm, tiến gần tới chiếc búa.
Chính là Thor, sau khi lặng lẽ vượt qua mấy lớp bảo vệ bên ngoài, sau đó đánh gục mấy tên đặc vụ, cuối cùng cũng tiến tới vị trí cây búa Mjolnir thân thuộc đang sừng sững cắm trên mặt đất.
Thấy được nó, Thor nở một nụ cười vui vẻ, dưới cơn mưa rào nặng hạt và tiếng sấm rền rã, hắn chậm rãi đi tới gần chiếc búa, chuẩn bị cầm lại ‘chiến hữu’ của mình.
“Barton, tình huống thế nào?” Coulson chạy vào trong lều, gấp rút liên lạc với Barton qua bộ đàm.
Trên cao, Clint giương sẵn cung tên, ngắm chuẩn vào người Thor, chỉ cần một mệnh lệnh, hắn ta lập tức tiêu diệt tên này: “Sếp muốn tôi làm chậm lại hắn không, tiêu diệt luôn cũng được! Hay sếp tính cử thêm người để hắn đánh gục!”
“No, cứ để anh ta lại gần nó, việc còn lại để cho tôi và Nat xử lý!” Không đợi Coulson trả lời, giọng nói của Alex đã vang lên trong tai nghe của Clint.
Thor cười ngây ngô nhìn lấy Mjolnir một lúc, sau đó dưới sự chứng kiến của bao nhiêu người, hắn đưa tay ra cầm lấy chuôi, tính toán nhấc lên nó.
Nhưng rất nhanh, xuất hiện một tình cảnh có chút hài hước, trên mặt Thor hiện lên vẻ kinh ngạc.
Mjolnir, vũ khí mà hắn đã quá quen thuộc, sử dụng đến chai cả tay, bây giờ lại không nhúc nhích tí nào.
Hắn không tin, hắn muốn thử lại.
Nhưng cho dù dùng hết sức bình sinh, một tay, hai tay, thậm chí là đạp cả chân lên mỏm đất, cũng không thể làm cây búa di động dù chỉ một tí.
Bây giờ, Thor không còn kinh ngạc, mà bắt đầu xuất hiện vẻ sợ hãi, tuyệt vọng.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời sấm chớp đùng đùng, khuôn mặt đau khổ, hét to: “A.......Why....”.
Hắn quỳ xuống, thẫn thờ nhìn lấy ‘người bạn’ của mình.
“Màn trình diễn kết thúc!” Nói xong, Alex ôm lấy Natasha từ trên lan can nhảy xuống, tiến gần về phía vị Thần bị lưu đày kia.
Nghe thấy động tĩnh, Thor ngẩng đầu nhìn lên, trong ánh mắt vẫn tràn đầy đau khổ.
Trước mặt hắn xuất hiện hai người, một nam một nữ.
Trai thì cao lớn giống hắn, tuy cơ bắp không được săn chắc nở nang bằng, nhưng vẫn đủ nam tính, vẫn hơn vẻ ngoài gầy gò của Loki, em trai hắn.
Nữ thì có một dáng người quyến rũ, chỗ lồi thì nên lồi, chỗ lõm thì nên lõm, những đường cong đủ thu hút bất kỳ người đàn ông nào, đặc biệt là khuôn mặt xinh đẹp và mái tóc dài màu rượu đỏ kia.
Nhưng lúc này, Thor đâu còn tâm tình thưởng thức cái đẹp, hắn hơi nghi ngờ hỏi: “Hai người các ngươi...là ai?”
Alex không trả lời hắn, mà tiến lại chiếc búa Mjolnir, đưa tay cầm lấy.
Dưới ánh mắt của mọi người, cây búa không nhúc nhích tí nào, nhưng chỉ mình Alex biết, vừa rồi, Mjolnir hơi rung động một tí, rất nhỏ, cực kỳ nhỏ, chỉ Alex có thể cảm nhận được.
Hơi mỉm cười, Alex không hề thất vọng.
Hắn biết, hắn chưa đủ điều kiện để cầm lên, bởi vì trong lòng hắn vẫn giữ một sự ích kỷ, một sự ích kỷ mà Alex sẽ không và không muốn từ bỏ.
Quay người lại nhìn Natasha, Alex nghiêng đầu: “Em có thể thử cầm nó, Bae!”
Natasha nghe vậy hơi ngạc nhiên đôi chút, nhưng ngay lập tức cô cũng tiến tới, thực sự, với những đồ vật chỉ có trong thần thoại này, cô vẫn thật sự hiếu kỳ.
Hơi liếc nhìn đánh giá vị Thần Sấm trước mặt mình, Natasha từ từ đưa tay tiến gần chuôi búa Mjolnir, khung cảnh quay chậm, dưới cái nhìn chăm chú và hồi hộp của Alex và cái nhìn xem thường của Thor
“Hừ, phàm nhân, các ngươi đơn giản là không thể nhấc được...”
Vị Thần Sấm của chúng ta chưa kịp nói hết câu thì đã ngừng lại, mồm há hốc.
Đơn giản bởi vì lúc này, hắn đã chết lặng, mở to mắt ngơ ngác nhìn lấy hình ảnh trước mắt, một hình ảnh hắn không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ thấy, Natasha dùng một tay, nhẹ nhàng cầm cây búa lên mà không phí một chút sức lực nào.
Bây giờ đến cô cũng sững sờ nhìn Mjolnir đang được mình cầm trên tay.
Cô, Natasha Romanoff, có thể nhấc được Mjolnir!
Một tia sét chói lóa, từ trên trời đánh xuống đúng người Natasha, không ai kịp phản ứng, người duy nhất có thể làm ra động tác, là Alex đang mở ra Mangekyou.
Nhưng hắn không định làm gì, bởi vì hắn biết, tia sét này mang ý nghĩa gì.
Ánh sáng lóa mắt tan đi, giống như ma thuật, một bộ giáp của chiến binh Trung Cổ đang thay thế dần cho trang phục đặc vụ trên người Natasha, một bộ giáp rất giống của Thor, chỉ là phía dưới không phải quần mà là một chiếc váy ngắn, hay đúng hơn là khố, làm lộ ra đôi chân trắng gần của Nat.
Chiếc áo choàng đỏ đặc trưng của Thần Sấm hiện ra cuối cùng, một hình tượng nữ chiến binh thực thụ xuất hiện trước mặt mọi người.
Natasha ngơ ngác nhìn xung quanh cơ thể của mình, sau đó vội vàng quay người lại hỏi Alex đang mỉm cười nhìn cô: “Honey, tại sao...em có thể...”
“Vì em xứng đáng!”
Đúng vậy, theo trí nhớ của Alex, trong một vũ trụ, Black Widow thực sự đã cầm lên được Mjolnir, trở thành Nữ Thần Sấm, hình như đó là Earth-.
Trong Earth- này, hay cụ thể là MCU, Natasha chưa từng một lần cầm lấy Mjolnir, kể cả trong Avenger , cô cũng không tham dự vào mấy trò vui của những siêu anh hùng.
Tuy nhiên, Alex đã có chút suy đoán, vừa là dựa theo trong comic Earth-, vừa dựa theo chính vũ trụ này.
Tuy có quá khứ đen tối, nhưng cô đã cố gắng vượt lên nó, trong nhóm Avengers, cô không có sức mạnh như những thành viên khác, nhưng lại là cầu nối gắn kết giữa mọi người.
Cô có quyết đoán, có tinh thần của một chiến binh và quan trọng nhất là dũng cảm.
Chính là sau này, cô dám hi sinh mạng sống để đổi lấy chiến thắng cho toàn bộ vũ trụ.
Black Widow, xứng đáng!.