1. Truyện
  2. Nioder: Hành Trình Của Một Quỷ Vương
  3. Chương 30
Nioder: Hành Trình Của Một Quỷ Vương

Chương 30: Mắt Ngọc Thấu Tâm Can

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 30: Mắt Ngọc Thấu Tâm Can

Trước khi vụ việc thương tâm xảy ra.

Vương Cường đứng trước cửa phòng làm việc của chỉ huy Aurelia, bộ dạng điềm tĩnh và tự tin. Hắn chỉnh lại bộ đồ, đảm bảo mọi chi tiết đều hoàn hảo.

Chiếc áo giáp nhẹ được gắn chặt, đôi ủng được đánh bóng sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Sau khi chắc chắn rằng mọi thứ đều ổn, hắn bước tới hai vị lính hầu cận đứng canh cửa.

"Tôi là Brian, đang làm việc dưới bộ phận của đội trưởng Dozik. Tôi đến đây theo lời mời của chỉ huy," giọng nói trầm ấm nhưng đầy quyết đoán.

Hai vị lính hầu cận nhìn nhau một lúc rồi gật đầu, một người trong số họ nhanh chóng bước vào phòng để thông báo cho chỉ huy.

Với kinh nghiệm kiếp trước, Vương Cường biết rằng một phong thái tự tin và tác phong nghiêm chỉnh sẽ luôn tạo ra ấn tượng tích cực lâu dài, kể cả là với một vị chỉ huy khó tính như Aurelia.

Một vị lính hầu cận tiến vào phòng, cúi đầu kính cẩn rồi nói, “Thưa chỉ huy, Brian đã có mặt và đang chờ ở phía ngoài.”

Chỉ huy Aurelia, đang cúi xuống xem xét sấp giấy tờ trên bàn, ngẩng đầu lên khi nghe thấy thông báo.

Đôi mắt xanh lục bảo của cô ánh lên vẻ mệt mỏi, dấu hiệu của những giờ làm việc căng thẳng không ngừng nghỉ. Cô gật đầu nhẹ, chấp thuận, “Cho hắn ta vào.”

Tên lính hầu cận lập tức lui ra, trong khi Aurelia thở dài một hơi, tay cô nhẹ nhàng để sấp giấy tờ sang một bên. Aurelia khẽ xoa hai bên thái dương, cố gắng xua tan sự mệt mỏi tích tụ, rồi hít một hơi thật sâu.

Cô ngồi thẳng lưng, nét mặt đã trở lại vẻ điềm tĩnh và uy nghiêm thường thấy của một chỉ huy.

Vương Cường bước vào phòng với tác phong nghiêm chỉnh, ánh mắt sắc bén.

Hắn đứng thẳng người, chào hỏi chỉ huy với sự tôn trọng, “Chào chỉ huy, tôi là Brian, đã đến theo lệnh của ngài.”

Cô chỉ gật đầu đáp lại. Vương Cường khẽ quan sát vị chỉ huy và căn phòng xung quanh như một thói quen, để nhận biết người và nơi mình đang đứng.

Căn phòng được trang trí một cách tinh tế, không quá xa hoa nhưng đủ để thể hiện quyền uy của người lãnh đạo. Trên bàn làm việc có một vài sấp giấy tờ, bức tường treo những bản đồ và chiến lược quân sự.

Nội tâm Vương Cường chợt xao động khi nhìn thấy chỉ huy Aurelia.

Trước mắt hắn là một người phụ nữ đẹp như tranh vẽ, thậm chí còn đẹp hơn cả những đại minh tinh mà hắn từng thấy ở kiếp trước.

Đôi mắt xanh lục bảo của cô lấp lánh dưới ánh đèn, mái tóc đen nhánh ôm lấy khuôn mặt thanh tú. Nếu không phải là vì cặp sừng nhô lên từ mái tóc, có khi sẽ khó nhận ra cô ta thuộc tộc quỷ.

Aurelia cũng không kém phần tinh tế trong việc quan sát Vương Cường.

Cô nhìn anh ta từ đầu đến chân, ánh mắt sắc sảo đánh giá từng chi tiết.

Hình dáng mạnh mẽ, tác phong nghiêm túc và ánh mắt kiên định của Vương Cường không thoát khỏi sự chú ý của cô. Dường như cả hai đều đang âm thầm đánh giá lẫn nhau, mỗi người đều mang trong mình một suy nghĩ riêng biệt.

Aurelia gật đầu nhẹ, ra hiệu cho hắn ngồi xuống ghế đối diện.

"Ngồi đi, Brian. Ngươi mới gia nhập doanh trại này không lâu. Ngươi thấy thích nghi với môi trường ở đây thế nào?"

Vương Cường ngồi xuống, giữ thái độ điềm tĩnh nhưng cũng không kém phần nghiêm túc.

"Thưa chỉ huy, tôi thấy rất tốt. Mọi thứ ở đây đều rất tuyệt. Tôi thật sự ngưỡng mộ cách quản lý của ngài. Điều hành một nơi lớn và quan trọng như thế này chắc hẳn không hề dễ dàng."

Aurelia nhếch mép cười, ánh mắt nàng lóe lên sự thích thú.

"Cảm ơn ngươi, Brian. Quản lý doanh trại này thực sự là một thử thách, ta chỉ làm đúng bổn phận và cố hết sức có thể mà thôi."

Vương Cường cười, giọng hắn nhẹ nhàng hơn.

"Ngài đừng khiêm tốn như vậy, ngài quả thật rất tài giỏi. Dù rằng đã đi được khá nhiều nơi nhưng tôi chưa từng thấy nơi nào mà ngay cả những con quỷ mạnh mẽ, hùng dũng cũng phải tuân theo nguyên tắc nghiêm ngặt như vậy."

“Điều đó khiến nhiều binh lính kể cả tôi cũng phải ngưỡng mộ ngài, vì không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp mà ngài còn có trí tuệ và tài năng xuất chúng.”

Aurelia cười khẽ, đôi mắt cô sáng lên.

"Ngươi thật biết cách khen người khác, Brian. Nhưng ta cũng phải nói, ta khá ngạc nhiên khi thấy ngươi và hai tên lính khác đang đùa nghịch ngoài sông như những đứa trẻ. Không ngờ một người nghiêm túc như ngươi lại có thể vui đùa như vậy."

Vương Cường gãi đầu, cười một cách ngượng ngùng.

"À, đó chỉ là một khoảnh khắc hiếm hoi để thư giãn thôi. Đôi khi chúng ta cũng cần những giây phút thoải mái như vậy để giảm bớt căng thẳng."

Nhìn sấp giấy tờ chồng chất trên bàn, cùng vẻ mặt của chỉ huy, hắn nói tiếp.

“Việc dành chút thời thư giãn không phải là lãng phí, mà là đầu tư cho sự hiệu quả và sáng suốt trong công việc. Nếu không thường xuyên dừng lại nghỉ ngơi, chúng ta sẽ không bao giờ thực sự đi được xa trong công việc.”

Aurelia gật đầu, ánh mắt nàng dịu dàng hơn.

"Đúng vậy, ngươi nói đúng. Có vẻ như ta cũng nên thật sự dành một chút thời gian để nghỉ ngơi."

Nhưng rồi nhìn lại phía trên bàn, Aurelia như lại gạt phăng ý nghĩ đó đi, tự nhủ rằng.

‘Giờ chưa phải là lúc để nghỉ ngơi.’

Và rồi cô dùng đôi mắt màu lục bảo của mình nhìn vào Vương Cường.

Các gia tộc quỷ trong hội đồng Nioder thường sở hữu một số loại năng lực đặt trưng giúp bọn họ vượt trội hơn các con quỷ khác.

Như gia tộc Agares, mọi thành viên trong gia tộc đều sở hữu sức mạnh thể chất thiên bẩm và đồng thời cũng là một ma thuật sư chuyên về các ma thuật hệ thổ.

Với những khả năng siêu việc của cơ thể, gia tộc Agares sở hữu cho mình một đội quân hùng mạnh với những cá nhân vượt trội có thể hủy diệt mọi thứ trên diện rộng gây ra sức phá hủy kinh khủng đến làng mạc, thành trì, đồn điền của con người.

Hoặc như gia tộc Lucas, họ rất thông minh và thông thái, dù vậy sức mạnh nổi bật của gia tộc Lucas không chỉ nằm ở trí tuệ mà còn ở việc các con quỷ trong gia tộc Lucas đều sở hữu cho mình một bể mana rộng lớn và khả năng điều khiển ma thuật tài giỏi.

Riêng gia tộc Marbas họ không có điểm mạnh về thể chất hay ma pháp nhưng họ lại có thể đứng trong hàng tứ đại gia tộc là nhờ vào đôi mắt “Emeraldgaze”. Thứ được coi như là một loại cảm quan ma lực.

Đôi mắt ấy đã giúp cho họ có thể chế tạo các ma cụ và v·ũ k·hí. Không ngoa khi nói nhờ gia tộc Marbas mà vương quốc Nioder mới có thể thôn tính các vương quốc quỷ khác và có sức mạnh để chiến đấu lại với loài người. Vì vậy mà gia tộc Marbas đã tích lũy một lượng lớn tài sản và tiếng nói trong hội đồng Nioder.

Điểm đặt biệt của đôi mắt “Emeraldgaze”không chỉ nằm ở việc cảm quan ma lực mà nó còn có thể thấy được lời nói dối của một người nhờ vào việc quan sát linh hồn của người đó. Tuy vậy điều kiện triển khai năng lực khá là hạn chế và rườm rà.

Ngay khi vừa kích hoạt năng lực để quan sát Vương Cường, Aurelia phát hiện sự bất thường trong linh hồn của hắn.

Cô bắt đầu thay đổi tông giọng hỏi.

“Ngươi đến doanh trại này là nhằm mục đích gì?”

Vương Cường nhanh chóng nhận ra sự bất thường trong giọng nói vị chỉ huy này.

Hắn bình tĩnh suy nghĩ rồi trả lời.

“Thưa chỉ huy, mục đích tôi đến nơi này là để mưu cầu cuộc sống tốt hơn và cống hiến một phần sức lực cho vương quốc Nioder vĩ đại trong việc chống lại con người.”

Trong ánh nhìn của Aurelia, linh hồn của Vương Cường không hề có sự ba động, tức nghĩa là tên này không hề nói dối.

Không muốn vòng vo nữa cô thẳng thừng hỏi thẳng.

“Vậy ngươi thực sự là ai.” trong lúc đó Aurelia cũng đã vận chuyển ma lực tạo nên một luồng uy áp.

Nghe đến đây thì Vương Cường thật sự không thể bình tĩnh được nữa rồi.

‘Không lẽ thân phận bị phát hiện, không thể nào.’ đây là câu nói đầu tiên xuất hiện trong tâm trí của hắn.

“Tôi là Brian, một con quỷ làm việc dưới quyền của đội trưởng Dozik và đã từng thuộc quân đoàn quỷ 135.”

Nhìn linh hồn của tên quỷ trước mặt có phần ba động, Aurelia không ngần ngại mà phóng thích ma lực hất văng Vương Cường.

Cả cơ thể hắn bị hất tung mạnh vào một góc tựa như là một con rối bị ném. Cơ thể Vương Cường mất cân bằng, bay lượn như một phi thuyền không lực, rồi đập mạnh vào góc tường. Ánh mắt mơ hồ, cảm giác bất lực và đau đớn như đập vào mọi mảnh xác thịt.

Chỉ huy đứng dậy giọng nói dần mang đầy sát khí.

“Nói ngay! Ngươi là kẻ nào? ”

Cơn đau từ cú va đập như là một loạt sóng điện chạy qua từng đường thần kinh.

Dù vậy, Vương Cường vẫn cố giữ sự tỉnh táo, hắn ta cố gắng đánh giá tình hình xung quanh.

Những âm thanh ngoài phòng xa vang lên, có nghĩa là lính cảnh vệ sắp ập vào đây, chỉ huy thì có lẽ là đã phát hiện một số thứ, nhưng nó là gì và tại sao không phải là từ lúc đầu mà phải đợi đến lúc này.

Mặc dù suy nghĩ bị gián đoạn bởi đau đớn, Vương Cường vẫn cố gắng hết sức tập trung để tìm cách giải quyết hoàn cảnh này.

….

Tuyệt vời, vừa được 30 chương thì main sắp bị lộ thân phận, giờ không nói thì c·hết mà nói thì cũng có khả năng c·hết. Hắn sẽ chọn làm gì tiếp đâykkk.

Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi ạ.

Cầu theo đọc, cầu like, cầu góp ý!

╰ (* ´︶` *) ╯

Truyện CV