1. Truyện
  2. Nioder: Hành Trình Của Một Quỷ Vương
  3. Chương 55
Nioder: Hành Trình Của Một Quỷ Vương

Chương 55: Dĩ Dật Đãi Lao

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 55: Dĩ Dật Đãi Lao

Trong ánh sáng mờ ảo của buổi chiều, doanh trại q·uân đ·ội loài người sôi động và bận rộn hơn bao giờ hết.

Binh lính hối hả chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới, từng nhóm một chỉnh sửa áo giáp, kiểm tra v·ũ k·hí và sắp xếp trang bị.

Những tiếng kim loại v·a c·hạm, tiếng hò hét chỉ huy, tạo nên một bầu không khí căng thẳng và hừng hực khí thế đánh nhau.

Các binh lính đã chờ ngày này quá lâu, cái ngày đánh bại bọn quỷ rồi thoát khỏi cái nơi c·hết tiệt này.

Các trinh sát liên tục trở về từ tiền tuyến, mang theo những thông tin quan trọng về động thái của quân địch.

Họ nhanh chóng báo cáo cho Maximilian và các tướng lãnh trong lều chỉ huy. Bản đồ chiến trường trải rộng trên bàn, đầy những ký hiệu và ghi chú thể hiện vị trí của các đơn vị và các tuyến đường tiềm năng của quân địch.

Maximilian, với phong thái bất cần, lắng nghe từng báo cáo một cách cẩn thận. Các tướng lãnh xung quanh hắn tất bật trao đổi ý kiến, và lên kế hoạch dựa trên những thông tin mới nhận được.

Không khí trong lều chỉ huy rất nghiêm túc, mọi người đều nhận thức rõ tầm quan trọng của cuộc chiến sắp tới.

Khi các trinh sát cuối cùng xác nhận rằng thông tin về quân địch là chính xác, Maximilian nở một nụ cười tự tin. Hắn quay sang một gã áo đen đứng lặng lẽ ở góc lều, kẻ luôn được xem là cố vấn bí ẩn và nguy hiểm.

“Như thế nào, thông tin ta cũng cấp không sai chứ.” Gã áo đen giọng có chút coi thường, lạnh lùng nói

"Không phải ta không tin ngươi, mấy tên tướng già này bắt ta làm điều đó," Maximilian nói với giọng có chút coi thường.

"Đã đến lúc ta cho tất cả bọn chúng biết Maximilian ta không chỉ là một kẻ vô dụng. Kế hoạch của ta chắc chắn sẽ thành công."

Gã áo đen gật đầu, ánh mắt lạnh lùng và sắc bén.

"Rất tuyệt vời, thưa ngài Maximilian. Nhưng hãy chắc rằng không có bất cứ sai sót nào và ngài hãy nhớ giao kèo của chúng ta."

Maximilian đáp lại với vẻ kiên quyết. "Được rồi. Ta sẽ không để bọn họ có cơ hội phản công.”

Rồi hắn quay sang một vị tướng già nói.

“Hãy chuẩn bị cho tất cả các đơn vị sẵn sàng chiến đấu. Cuộc chiến này, chúng ta phải thắng."

Với lệnh từ Maximilian, các tướng lãnh nhanh chóng triển khai các mệnh lệnh cuối cùng. Dù rằng bọn hắn không mấy tin vào vị chỉ huy cùng gã áo đen bí ẩn này.

Tiếng kèn trận bắt đầu vang lên, báo hiệu cho toàn q·uân đ·ội rằng giờ khắc quyết định đã đến.

Từng binh lính chuẩn bị vào vị trí của mình, ánh mắt đầy quyết tâm và sẵn sàng đón nhận mọi thử thách phía trước.

Sáng hôm sau.

Mặt trời bắt đầu ló dạng, chiếu những tia sáng đầu tiên xuống chiến trường. Trong bầu không khí căng thẳng, q·uân đ·ội loài người chuẩn bị cho cuộc chiến sinh tử, biết rằng số phận của họ phụ thuộc vào chiến thắng này.

Bầu trời thung lũng Sao Rơi rạng sáng hôm đó được nhuộm bởi ánh hồng của bình minh, nhưng không khí lại căng thẳng và ngột ngạt.

Từng luồng gió nhẹ thoảng qua, mang theo hơi lạnh của ban mai, nhưng không thể xua tan được sự căng thẳng và hồi hộp trong lòng những binh sĩ đang chuẩn bị cho trận chiến.

Phía đông của thung lũng, nơi q·uân đ·ội của Vương Nioder đang đóng quân, dưới sự chỉ huy của Aurelia, công tác chuẩn bị đã chuẩn bị sẵn sàng.

Những chiến binh quỷ với vẻ ngoài dữ tợn, cơ thể phủ đầy giáp trụ đen tuyền, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao, đứng thành hàng ngũ chỉnh tề.

Các pháo đài nhỏ bằng xi măng, kết hợp với các công sự và địa hình cản trở được xây dựng từ trước, tạo thành một hệ thống phòng thủ kiên cố.

Aurelia, đứng trên tường thành, bên cạnh một vài cố vấn, nhìn về phía Vương Cường và cố vấn ma thuật Edwin với ánh mắt tò mò.

"Brian, các ngươi đang cho binh lính chôn thứ gì dưới đó vậy?" Aurelia hỏi, giọng đầy sự quan tâm và lo lắng.

Vương Cường và Edwin chỉ mỉm cười bí ẩn.

"Đó là một v·ũ k·hí mới được phát minh," Vương Cường đáp, đôi mắt lóe lên tia sáng của sự tự tin.

Suốt cả ngày hôm qua bọn hắn đã làm việc cật lực nhưng chỉ làm ra được 80 quả mìn nhưng cũng đủ để dùng rồi.

Aurelia cùng các cố vấn khác như Thorin, Cassandra, và Luther trao đổi ánh nhìn thắc mắc, nhưng không ai hỏi thêm. Họ tin tưởng vào vị cố vấn mới này.

Bất ngờ, một trinh thám thuộc chủng tộc 『Winged demon』 hối hả bay đến, khuôn mặt lấm lem và đầy mồ hôi.

"Thưa chỉ huy, kẻ địch đang dẫn quân tiến đến với số lượng rất đông. Ước tính khoảng 14 ngàn quân, trong đó có tới 1 ngàn ma pháp sư."

Nghe tin tức này, Aurelia lập tức chuyển sang trạng thái nghiêm túc. Cô nhanh chóng ra lệnh, giọng nói rõ ràng và quyết đoán.

"Chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc chiến. Thổi kèn lệnh báo hiệu ngay lập tức!"

Tiếng kèn lệnh vang lên, lan tỏa khắp doanh trại. Các binh lính ngay lập tức chuẩn bị vào vị trí, kiểm tra lại v·ũ k·hí và áo giáp, ánh mắt đầy quyết tâm và sự cẩn trọng.

Không khí căng thẳng bao trùm, nhưng mọi người đều biết rõ vai trò và nhiệm vụ của mình trong trận chiến sắp tới.

Aurelia quay sang Vương Cường, hỏi lại một lần nữa tiến độ của các công việc.

"Brian, mọi thứ đã sẵn sàng chưa."

Vương Cường gật đầu, đôi mắt sáng ngời sự tự tin. "Chỉ huy, tôi đảm bảo rằng chúng ta đã sẵn sàng."

Aurelia mỉm cười, một nụ cười đầy sự tin tưởng và quyết tâm.

"Tốt. Hãy sẵn sàng cho trận chiến, chúng ta sẽ đánh bại kẻ thù."

Maximilian, trong bộ giáp sang trọng màu bạc lấp lánh, ngồi uy nghi trên con chiến mã trắng kiêu hãnh.

Ánh mắt hắn quét qua những bức tường và vật cản kiên cố của doanh trại do Vương Cường xây dựng. Hắn khịt mũi thường, vẻ khinh bỉ hiện rõ trên khuôn mặt.

"Chuẩn bị ma pháp! Phá hủy lớp bảo vệ bằng ma thuật!" Maximilian ra lệnh, giọng nói đầy quyền uy và tự tin.

Các ma pháp sư nhanh chóng vào vị trí, tập trung chuẩn bị các pháp thuật mạnh mẽ để phá vỡ lớp bảo vệ.

"Xe bắn đá, vào vị trí! Chuẩn bị t·ấn c·ông tường thành!" Maximilian tiếp tục chỉ huy, không chút do dự.

Các xe bắn đá được kéo vào vị trí, sẵn sàng phóng những tảng đá lớn về phía tường thành của doanh trại quỷ.

Ở phía doanh trại của Aurelia, binh lính nhanh chóng rút lui theo kế hoạch đã định sẵn, để lại những lớp phòng thủ trống rỗng.

Thấy vậy, Maximilian càng tỏ ra kiêu ngạo, khinh thường sự yếu ớt và sợ hãi của quân địch.

"Nhìn chúng mà xem! Chạy như lũ chuột nhắt!" Hắn cười lớn, giọng cười vang dội trên chiến trường. "Tấn công! Hạ gục bọn quỷ này!"

Một vị tướng lĩnh già tiến đến gần Maximilian, gương mặt lo lắng.

"Thưa ngài, lối vào có vẻ nhỏ, sẽ gây cản trở và khó khăn cho q·uân đ·ội khi t·ấn c·ông. Nhất là địch có thể t·ấn c·ông chúng ta từ phía ra của lối vào, có lẽ chúng ta nên cân nhắc lại chiến thuật."

Nhưng Maximilian bỏ ngoài tai lời khuyên ấy.

"Không cần lo lắng! Chúng chẳng có bao nhiêu binh lính, chúng ta có đủ sức mạnh để nghiền nát bọn chúng. Tiếp tục t·ấn c·ông!" Hắn hét lớn, hô hào binh lính tiến lên.

Quân đội của Maximilian tiến về phía trước, những ma pháp sư bắt đầu triển khai phép thuật, những xe bắn đá nổ ra những tảng đá lớn đập vào tường thành.

Không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết, tiếng la hét và tiếng động vang dội khắp chiến trường.

Bên phía doanh trại của Aurelia cũng không chịu thua kém, dù rút lui nhưng các đợt t·ấn c·ông vẫn diễn ra.

“Cung thủ t·ấn c·ông, yểm trợ cho đồng bạn chúng ta rút lui.” Các đội trưởng ra sức huy động binh lính.

Trên tường thành, nhận thấy binh lính của kẻ địch đang không ngừng t·ấn c·ông qua lối vào, cố vấn Thorin không thể kìm nén được sự thắc mắc của mình.

"Cố vấn Brian, tại sao ngài lại cho xây những bức tường thành trước lối vào bằng ma thuật như vậy? Những chiếc tường này hoàn toàn không có sức phòng thủ. Chúng quá yếu ớt so với sức t·ấn c·ông của kẻ địch."

Vương Cường, với vẻ mặt điềm tĩnh và sự tự tin thường trực, mỉm cười trước câu hỏi của Thorin.

"Đó là một phần trong kế sách phòng thủ của chúng ta, thưa ngài Thorin. Những bức tường này không phải để chống lại kẻ địch mà là để đánh lừa chúng."

Thorin nhíu mày, vẻ mặt vẫn đầy hoài nghi. "Đánh lừa chúng?"

Vương Cường gật đầu.

"Đúng vậy. Đây là kế sách 'Dĩ Dật Đãi Lao'. Chúng ta tạo ra ảo giác rằng phòng thủ của chúng ta yếu ớt, khiến kẻ địch trở nên kiêu ngạo và chủ quan. Khi chúng đã không có phòng bị, cũng là lúc chúng ta t·ấn c·ông trở lại."

Thorin nhìn Vương Cường với ánh mắt ngạc nhiên và sự thán phục bắt đầu hiện lên.

"Một kế sách khôn ngoan.”

Cuộc chiến kéo dài từ sáng đến tận trưa, khi ánh mặt trời lên cao, rọi sáng toàn bộ thung lũng. m thanh của kiếm v·a c·hạm, tiếng hò hét của binh lính, và những t·iếng n·ổ vang lên khắp nơi.

Dưới sự chỉ huy của Maximilian, q·uân đ·ội của Vương quốc Berimars t·ấn c·ông mạnh mẽ vào các bức tường và công sự phòng thủ của q·uân đ·ội quỷ.

Tiếng hò hét của những chiến binh xông pha vào trận địa, kết hợp với t·iếng n·ổ lớn từ các pháp sư, tạo nên một bức tranh hỗn loạn và khốc liệt.

“Xông lên! Phá hủy những bức tường đó!” Maximilian hô hào, giọng nói của hắn vang vọng khắp chiến trường.

Đối mặt với sự t·ấn c·ông dữ dội, q·uân đ·ội quỷ dường như yếu thế và bị đẩy lùi.

“Chúng ta không thể giữ được, lùi lại!” một binh sĩ quỷ hét lên, ánh mắt lo lắng và mệt mỏi.

Tuy nhiên, trong những khoảnh khắc tưởng chừng như sắp bại trận, họ lại phản công với sự quyết liệt và hiệu quả đáng ngạc nhiên.

“Không được để chúng qua! Chiến đấu tới cùng!” một đội trưởng quỷ hô lớn, khích lệ tinh thần binh lính.

Cộng thêm việc các bức tường cản trở cứng cáp một cách đáng kinh ngạc, q·uân đ·ội Berimars bắt đầu cảm thấy bất thường.

Một ma pháp sư Berimars thi triển ma pháp t·ấn c·ông mạnh vào bức tường nhưng chỉ tạo được một vết lõm nhỏ.

“Cái quái gì thế này? Tường của bọn quỷ sao lại cứng đến vậy?”

Các tướng lĩnh của Berimars không khỏi cảm thấy bất thường.

“Thưa Chỉ huy, cuộc chiến này có gì đó không đúng,” một tướng lĩnh báo cáo với Maximilian.

“Tường của bọn quỷ không thể bị phá hủy dễ dàng, và chúng ta đang chịu tổn thất quá lớn.”

Bỗng một binh sĩ la lớn thông báo.

"Thưa chỉ huy, chúng ta đã phá hủy được một phần bức tường phía nam, nhưng q·uân đ·ội quỷ phản công mạnh mẽ hơn dự kiến."

Nghe vậy, Maximilian vui mừng hớn hở vội ra lệnh, mặc kệ những tổn thất của binh lính và sự hoài nghi của tướng lĩnh.

"Tiếp tục tiến lên, đừng để chúng có thời gian tái lập phòng thủ."

Trên bức tường, q·uân đ·ội quỷ cố gắng chống cự, nhưng sự t·ấn c·ông dữ dội của quân Berimars làm họ dường như yếu thế và bị đẩy lùi.

Bên phía q·uân đ·ội quỷ, các chiến binh quỷ giữ vững tinh thần.

“Bám trụ, đừng để chúng qua! Duy trì vị trí!” một binh sĩ quỷ hô lớn, ánh mắt kiên định.

Các ma thuật sư quỷ đứng phía sau, niệm chú và bắn ra những luồng năng lượng mạnh mẽ để hỗ trợ binh lính phía trước.

“Ma thuật sư, bảo vệ bọn họ! Không để chúng tiếp cận ma thuật sư của chúng ta!” một chỉ huy quỷ ra lệnh.

Cuộc chiến kéo dài không ngừng nghỉ, những binh lính Berimars càng tiến sâu vào, càng gặp nhiều trở ngại từ những bức tường phòng thủ và các chiến hào đầy chướng ngại vật.

“Chúng ta không thể tiến thêm được nữa! Những bức tường này quá cứng, và binh lính quỷ quá dai dẳng!”

Một binh sĩ Berimars kêu lên, mồ hôi chảy dài trên khuôn mặt mệt mỏi.

Quân đội Berimars cố gắng phá hủy các lớp bảo vệ bằng ma thuật, và các xe bắn đá tiếp tục bắn phá tường. Tuy nhiên, mỗi lần phá được một lớp tường, lại có thêm một lớp khác hiện ra, khiến họ cảm thấy như đang đối mặt với một cuộc chiến vô tận.

"Quân đội quỷ không yếu đuối như chúng ta nghĩ. Họ đang chơi trò gì đó," một tướng lĩnh lo lắng nói.

Maximilian, trong bộ giáp sáng bóng, ngồi trên con chiến mã trắng, chỉ khịt mũi thường.

“Đó chỉ là những nỗ lực kháng cự cuối cùng của chúng. Chúng ta đ·ã c·hết gần hai ngàn lính, không có chuyện ta dừng lại hay quay về. Tiếp tục t·ấn c·ông!”

Với sự kiêu ngạo của mình, Maximilian không hề nao núng. Hắn ra lệnh huy động các ma pháp sư chuẩn bị ma pháp để phá hủy các lớp bảo vệ bằng ma thuật, và các xe bắn đá để phá tường.

Binh lính của q·uân đ·ội quỷ, dưới áp lực nặng nề, nhanh chóng rút lui.

Những t·iếng n·ổ vang rền, những bức tường sụp đổ, và q·uân đ·ội Berimars nhanh chóng đổ ra khỏi lối vào.

Trong ánh sáng chói chang của mặt trời, Maximilian và q·uân đ·ội của hắn nhanh chóng triển khai, c·hiếm đ·óng một khu, với niềm tin rằng họ đã gần như thắng trận.

Nhưng những tổn thất nặng nề và sự kháng cự quyết liệt của q·uân đ·ội quỷ vẫn là dấu hỏi lớn trong lòng các tướng lĩnh.

Maximilian, với sự kiêu ngạo của mình, bỏ qua tất cả những dấu hiệu bất thường đó, chỉ tập trung vào việc tiêu diệt kẻ thù trước mắt.

Nhìn các binh lính quỷ đang tháo chạy, hắn không ngừng mừng rỡ.

“Các ngươi thấy chưa, bọn chúng chẳng còn sức lực gì để đánh chúng ta. Cho quân lính chuẩn bị tổng tiến công đi. Ai trái lệnh, chém!”

“Vâng!” Các tướng có hơi lo lắng, nhưng thấy sự tháo chạy của mấy tên quỷ, bọn hắn đành làm theo lệnh.

Cuối cùng, q·uân đ·ội của bên phía Berimars cũng kiểm soát được lối vào, nhưng cái giá phải trả không hề nhỏ.

Hơn hai ngàn lính đã bỏ mạng và hơn ba ngàn binh lính b·ị t·hương. Ánh mắt của những binh lính sống sót lộ rõ sự mệt mỏi và hoang mang.

“Chúng ta đã mất quá nhiều người... nhưng ít nhất chúng ta đã chiếm được lối vào,” một binh sĩ Berimars thở dài, nhìn vào những đồng đội ngã xuống.

Maximilian, với niềm tin rằng họ đã gần như thắng trận, hắn cười tự tin, dơ kiếm dõng dạc nói lớn.

“Chúng ta đã chiếm được lối vào, giờ là lúc tiêu diệt kẻ thù cuối cùng. Tiến lên!”

Trong khi đó, phía q·uân đ·ội quỷ, Vương Cường và Aurelia cùng các cố vấn đang chuẩn bị cho giai đoạn tiếp theo của trận chiến.

“Hãy sẵn sàng cho bước tiếp theo. Đừng để kẻ địch biết chúng ta đang có gì trong tay,” Aurelia nói, ánh mắt cô dần sắc lạnh lại.

…..

Phía loài người các ma thuật sư sử dụng một cái tên khác là ma pháp sư.

Chỉ là tên khác thôi chứ nguyên tắc và cách thức thi triển vẫn đa phần giống nhau.

Cảm ơn bạn "3fv5AkZ5eG" đã đánh giá và ủng hộ ạ.

Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi.

Cầu theo đọc, cầu like, cầu góp ý!

╰ (* ´︶` *) ╯

Truyện CV