1. Truyện
  2. Nương Tử Nhà Ta Là Chư Thiên Đại Lão
  3. Chương 23
Nương Tử Nhà Ta Là Chư Thiên Đại Lão

Chương 23: Có điểm dị thường

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 22: Sao chép thần thuật

Ở phía Trần Dương,

Ba người đang cùng di chuyển qua lại để vượt rừng với tốc độ vô cùng kinh khủng.

Trần Dương lúc này nghĩ rằng bọn họ chắc là hắn đang chạy với tốc độ ngàn dặm trên một khắc thậm chí là hơn cả thế.

Cả ba cùng di chuyển đi luôn tại sát na mỗi người cạnh nhau vì lúc nào cũng có thể có yêu thú xồ ra bất cứ lúc nào.

Cũng may, khi còn ở ngoài không gian, tất cả đều căn đúng vị trí của lối vào Bí Cảnh Đại Đế lao đến. Mặc dù ngoài ý muốn rơi không đúng chỗ thì cũng gọi là tại rất gần nơi kia có thể nói là may mắn.

Di chuyển tầm một tuần hoàn toàn có thể đến trước cột sáng đó,vấn đề là phải còn mạng để tới nếu không cũng là công cốc.

"Tên Khí Vận Chi Tử kia chắc là sẽ tìm được lối đi an toàn rồi chứ!?".Trần Dương lúc này nghĩ thầm.

Khí Vận Chi Tử luôn là những cái dò đường kho báu chắc chắn nhất người, chắc chắn sẽ luôn tìm được lối đi an toàn

Trần Dương nhân luôn cơ hội dùng Thiên Đạo Thần Nhãn tìm kiếm cái kia tên Khí Vận Chi Tử vừa di chuyển như chớp vừa nhìn xung quanh.

Hắn cuối cùng cũng tìm thấy tên nhân vật chính kia, nhưng có vẻ khu vực đó rất nguy hiểm và tên đó còn đang đổ máu nữa.

"Này cũng khốc liệt quá đi!".Trần Dương than nhẹ.

Chiến đấu bên đó vô cùng ác liệt, phá hủy rất nhiều sơn hải và đã đánh ra một thảo nguyên vô tận.

Chưa kể khí tức khủng bố của cuộc giao chiến này còn đang lan toả đến tận nơi này nữa.Mặc dù vậy nhưng ngoại trừ hắn thì hai nữ tử bên cạnh chỉ nghĩ đây là do yêu thú cường đại gây nên.

Trần Dương thu hồi Thiên Đạo Thần Nhãn, sau đó đành áp dụng cách thức di chuyển tránh bọn yêu thú như còn ở Dị Thú Nam Sơn kinh nghiệm.

Ở phía khu sa mạc trên tinh cầu, có một nam tử mái tóc trắng muốt cùng đi với một nam tử y phục đen. Mái tóc đen trải dài, khuôn mặt như u hồn chính là Độc Tử.

Độc Tử cười cười:"Ngươi có vẻ thích tính toán kẻ khác nhỉ?".

Nam tử mái tóc trắng muốt nói:"Không!! Ta chỉ là muốn cứu một người quan trọng của ta thôi!".

Thanh âm trầm thấp nhẹ nhàng,mang theo vô cùng nỗi nhớ.Người vừa nói chính là Cơ Tâm Đạo.

Nói xong, cả hai cùng mỗi người một hướng bước đi trên sa mạc đầy nguy hiểm này. Nhưng cho dù khác hướng, thì đích đến cũng chỉ có một là lối vào bên trong khu vực truyền thừa.

Cơ Tâm Đạo tâm tình giờ đây nao núng lạ thường,hắn đi được vài bước lại đứng lại ngửa đầu nhìn trời.

"Ta lạc lối rồi ư?".Cơ Tâm Đạo che đi ánh mắt trời nhìn lấy thâm tâm chính mình không khỏi tự nói thầm một câu.

Ở phía Trần Dương, ba người lúc này đang cùng di chuyển về phía trước.

Nhờ kinh nghiệm trải đời của Trần Dương, cả ba đã an toàn ra khỏi khu rừng, rồi tiếp tục lao thẳng đến ánh sáng chọc trời kia.

Vừa bay đi, Mị Vũ phía sau cười cười lên tiếng:"Lân Trường công tử quả nhiên bất phàm, không ngờ chúng ta có thể an toàn đi ra khỏi khu rừng quỷ quái kia dễ như vậy!!".

"Sư huynh của ta đang ở phía nam nên ta sẽ di chuyển đến đó. Nếu muốn, Lân Trường công tử có thể đi cùng!!".Diệp Lan nhìn qua Trần Dương khẽ nói.Trần Dương nghe xong cũng khá bất ngờ. Đó là hướng của tên Khí Vận Chi Tử đang choảng nhau với con quái thú gì đó mà.

Hắn cười lạnh, mặc dù nơi đó nguy hiểm nhưng chắc chắn an toàn hơn chỗ khác. Xem ra vẫn là nên dựa hơi nhân vật chính rồi.

"Ồ cứ như vậy đi, dù gì đi lẻ mấy người như này vô cùng nguy hiểm!".Trần Dương vui vẻ đồng ý.

Mị Vũ nghe xong dáng vẻ liền như bị bỏ rơi nói:"Lân Trường ~ huynh đã hứa sẽ bảo vệ ta rồi đó ~!".

Nàng lên tiếng vì trước đây từng có xích mích với người của Đan Tháp, giờ lại như này đi chung với bọn họ khiến Mị Vũ có chút không an lòng.

Trần Dương nghe xong cũng cười khổ đáp:"Miễn cô chịu hợp tác thì đương nhiên ta sẽ bảo vệ cô !".

Nghe vậy, Mị Vũ mỉm cười ngay. Chỉ có Diệp Lan là cực kỳ khinh bỉ nhìn Mị Vũ.

Nữ nhân chuyên câu dẫn nam nhân quả nhiên kinh tởm,mối thù bị đuổi giết tại lần trước Diệp Lan tự thề sẽ báo thù cho bằng được.

Cứ thế, cả ba di chuyển gần một tiếng, cuối cùng cũng đến chỗ Diệp Hạ cùng tên Khí Vận Chi Tử kia.

Cả ba khi đến nơi liền vô cùng chấn kinh. Ở đây tu sĩ chết rất rất nhiều, yêu thú cũng ngổn ngang thân xác như cỏ dại.

Máu huyết nhuộm đỏ thảo nguyên bao la vô tận này khiến ai nấy đều một dáng vẻ kinh sợ.Mùi máu tanh tưởi bốc lên khiến cho nhóm ba người cũng phải nheo mày bịt mũi.

Phía xa xa đằng trước, có một thiếu niên đang chiến đấu không ngừng nghỉ với một con quái thú hình người đầu dê, nhìn vô cùng đáng sợ.

Phía dưới có một con quỷ nữ đang cầm dây xích, tỏa khí tức khủng bố, đang giao tranh ầm ầm với một nữ tử.

Đó là Trần Minh và Trần Sở.

Phía đối diện ba người Trần Dương là người của Đan Tháp cùng kha khá tu sĩ các tông khác.

Diệp Lan nhanh chóng lao xuống hỗ trợ.

"Diệp sư tỷ!!".

Cả nhóm người của Đan Tháp vô cùng vui mừng khi thấy Diệp Lan đã bình an nhưng nhanh chóng quay lại chiến đấu.

Phía sau, hai người Trần Dương và Mị Vũ cũng đành nhảy vô giúp sức.

Giao tranh càng ngày càng khốc liệt, thảo nguyên rộng mênh mông này đều là cảnh tượng chém giết đầy điên cuồng, máu huyết nhuộm đỏ thảo nguyên xanh ngát,mưa máu tằm tã.

Trần Dương lúc này rút kiếm ra tung hoành bên trong vô số yêu thú chém giết rất nhiều quái thú dị dạng.

Hắn ngước lên nhìn xem Khí Vận Chi Tử kia có thể làm những gì.

Phía trên cao, có hai đạo ánh sáng không ngừng va chạm. Chính là Trần Minh và con quái hình người da đen và đầu dê kia (gọi là Ma Kết Thú).

Trần Minh hai ngón tay kết ấn trước ngực, tế ra một đạo phi kiếm thần thông rồi bắn thẳng về Ma Kết Thú.

Kiếm mang vô lượng chói loá mang theo uy thế sát phạt khủng bố không gì sánh nổi muốn trảm sát cái kia con Ma Kết thú đầy hung bạo.

Uy năng của nó vô cùng khủng bố ầm ầm bạo nổ mà lao xuống khoá chặt lấy con đại yêu kia.

"Thật mạnh!!".Mị Vũ cảm thán thốt lên,loại kia thần thông còn so với kiếm quyết của nàng có chút mạnh hơn kha khá.

Ma Kết Thú nắm quyền, pháp tắc phù văn đan xen hắc vụ lan tỏa ngập trời đấm về phía phi kiếm óng ánh đang lao tới.

Nó dũng mãnh vô địch,căn bản không hề kiêng kỵ gì mà trực tiếp đánh đến khiến Trần Minh cũng phải kinh người.

Ầm !!

Một tiếng vang chấn động trời xanh.Thiên không rung lắc dữ dội,không gian tựa như vỡ nát nứt nẻ,dư chấn lan toả khủng bố vô biên.

Quyền ấn của con Ma Kết Thú đã đánh vỡ thần thông của Trần Minh với một sức mạnh khủng bố rồi nó lao tới với tốc độ khủng khiếp.

Trần Minh không hoảng, hắn nắm chặt kiếm trong tay lao thẳng về phía con Ma Kết Thú.

Cả hai va chạm, quyền và kiếm giao nhau tạo nên những chấn động tựa như diệt thế khắp vòm trời.

Trần Minh hai tay nắm chặt lấy kiếm rồi xẻ chéo một đạo kiếm ý vô cùng khủng bố, tựa như muốn cắt thế giới ra làm hai trảm thẳng về phía con Ma Kết Thú.

Con Ma Kết Thú lúc này nhanh chóng hóa thành hắc vụ rồi chui xuống đất nhẹ nhàng né đi vô cùng dễ dàng.

Trần Minh trên trời nhanh chóng tung kiếm lên cao, mũi kiếm hoá quang hào quang chói loá mang theo sát khí không gì sánh nổi chỉ xuống.

Hai ngón tay phải hắn kết ấn trước ngực rồi đưa lên mũi kiếm chỉ thẳng xuống đại địa bên dưới.

Rồi từ thanh kiếm đó hóa ra vô số thanh kiếm hiện ra, che phủ bầu trời, mũi kiếm hướng thẳng xuống dưới, khí thế kiếm ý đại đạo vô cùng khủng bố, khí tức sát phạt ngập trời.

Chỉ một khí tức tản mát cũng đã đủ khiến cho người ta thần hồn phải run rẩy.

Ở bên dưới, các tu sĩ đều vô cùng chấn kinh chứng kiến một màn này.

"Kiếm ý thật đáng sợ, người này quá mạnh rồi!!".Một tu sĩ đang giao đấu với một con yêu thú thốt lên.

Ai nấy lúc này cũng phải nhìn lên loại kia kiếm trận,thật sự nó mạnh quá mức mạnh mẽ.

Phía dưới đất thảo nguyên lúc này vô cùng nhiều tia hắc vụ khổng lồ bắn lên trời cao. Yêu khí vô cùng kinh khủng lan tỏa khắp thiên địa.

Trên trời, Trần Minh chỉ ngón tay xuống nhẹ nhàng nói "Sát".

Vô số mũi kiếm chứa đựng kiếm ý vô song phóng xuống vô hạn kinh khủng, va chạm cùng các tia hắc vụ khổng lồ dưới đất.

Cảnh tượng lúc này vô cùng kinh khủng, tựa như trời đất đảo lộn âm dương cách biệt vậy không thể miêu tả đến cái gì tình trạng.

Xung kích từ hai đạo thần thông va chạm chấn động thiên địa, gió rít thành bão, thảo nguyên to lớn rung chuyển như có một cơn đại địa chấn.

Ở phía dưới, Ma Kết Thú hiện thân, nó chắp tay kết ấn,sau đó trên trời hiện ra một đạo pháp thân màu tím vô cùng to lớn, uy nghi bá khí hiển hiện phía trước Trần Minh.

Khí tức của nó giờ đây là vô cùng khủng bố,uy áp buông xuống đè nén hết thảy vạn vật.Thảo nguyên bao la vô tận giờ cũng như sóng thần chập trùng tan vỡ .

Trần Minh thu hồi thần thông rồi đứng yên, hắn cầm kiếm trên tay rồi nhắm mắt.

Phía sau hắn hiện ra một đạo pháp thân khổng lồ y với uy thế tựa Thần Linh giáng thế quan sát hết thảy chúng sinh hệt như hắn đang đứng.

"Giao chiến nửa ngày nên có kết quả rồi!!".Trần Minh nhẹ quát.

Uy thế của Trần Minh và con Ma Kết Thú lúc này là vô cùng kinh khủng, uy áp pháp tướng vô cùng chấn động,sơn hà bao la đằng xa rung chuyển dữ dội.

Thương vũ uy áp lan tỏa khắp vùng thảo nguyên này.

Các tu sĩ phía dưới đã giải quyết xong các yêu thú bao vây.

Trần Sở cũng đã cắt đầu của nữ quỷ kia xuống rồi ngồi khụy xuống, hẳn là bị thương rất nặng.

Trần Dương nhìn lên trời,cảm thán nói:"Quả nhiên là kẻ có hệ thống thần thông lẫn thể chất vô cùng cường đại. Thậm chí hắn còn mang một loại thể chất tuyệt thế nào đó!!".

Trên trời, Trần Minh hiển hiện thể chất Hỗn Độn Thánh Thể, khí tức hỗn độn vô cùng khủng bố.

Hiển hiện pháp tướng của hắn lúc này giống như đang chứa cả đại vũ trụ bao la vậy. Uy thế hết sức kinh khủng.

Hắn nâng kiếm lên cao, pháp tướng khổng lồ cũng làm theo hắn muốn trảm sát con yêu thú kia ngay tại đây.

Bên kia, Ma Kết Thú cũng chắp tay, một đạo khí tức hắc ám vô cùng khủng bố ngưng tụ tại quyền ấn, uy thế chấn động thương khung.

Cả hai cùng ra đòn.

Pháp tướng Hỗn Độn của Trần Minh chém xuống một đạo kiếm khí mang màu hỗn độn đen ngòm, lấp lánh những li ti đốm sáng khủng bố, chém về phía Ma Kết Thú khiến quyền ấn và pháp tướng của nó trở thành hư vô.

Đạo kiếm khí hỗn độn kia còn chém rách sơn hà phía sau, tạo nên một vết cắt khủng khiếp sâu không thấy đáy, trải đến cuối chân trời.

Các tu sĩ lúc này vô cùng chấn kinh, đặc biệt là người của Đan Tháp như Diệp Hạ, Diệp Lan và bốn người còn lại, thậm chí cả Mị Vũ cũng phải che miệng vô cùng kinh sợ.

Tu sĩ các tộc càng là há hốc mồm hỏi tên kia mới có bao nhiêu tuổi chứ.

Trần Sở thấy vậy vô cùng kinh ngạc vì tên sư đệ của nàng quả nhiên vẫn giấu còn nghề, nhưng nàng cũng chỉ mỉm cười nhìn hắn.

Trần Minh nhanh chóng bay về phía trước trị thương cho Trần Sở, rồi lấy trong không gian hệ thống ra kha khá đan dược chữa thương cực phẩm đưa cho mọi người, khiến cho các tu sĩ ở đây đều chấn kinh.

"Đây ít cũng phải là đan dược chữa thương lục phẩm. Hơn nữa, thủ pháp vô cùng tinh vi. Trần Minh công tử quả là hào phóng!!".Có người lên tiếng.

Trần Minh chỉ cười trừ, nghĩ: "Hào phóng cái rắm, thứ đó dư giả quá nên vứt bớt đi thôi!".

"Đa tạ vị huynh đệ kia!!".Trần Dương nhận đan dược vô cùng hứng thú.

Trước đó hắn đã sử dụng Thiên Đạo Thần Nhãn, quyền năng sao chép mọi thứ trên đời, và sao chép thành công mấy loại thần thông tên kia thi triển.

Điều mà Trần Dương không ngờ nhất là hắn sao chép luôn cả cái hệ thống y hệt tên Khí Vận Chi Tử kia một dạng.

Truyện CV