Chương 10: Vừa Ra Lang Khẩu, Lại Vào Hổ Huyệt
Tuy nhiên mắng thì mắng, nhưng mọi người vẫn rất tò mò đối với U Minh Ma Đế vì sao về sau muốn tiêu diệt Thanh Vân Tông.
Không có gì bất ngờ xảy ra, Tiêu Phàm chính là U Minh Ma Đế mở ra con đường tu hành của hắn ở Thanh Vân Tông, cuối cùng từng bước một trưởng thành thành uy chấn toàn bộ tu tiên giới!
Cho dù U Minh Ma Đế không niệm ân tình, nhưng cũng không cần phải làm tuyệt như vậy.
Làm không tốt trong đó có một loại U Minh Ma Đế nào đó không muốn để cho ngoại nhân biết được bí mật.
Nhất là cân nhắc đến Tiêu Phàm bất quá chỉ là một kẻ phàm thai nhục thể, về sau vậy mà có thể trở thành U Minh Ma Đế uy chấn toàn bộ Tu Tiên giới.
Nói không chừng chính là cơ duyên thu được ở Thanh Vân Tông, sau đó U Minh Ma Đế không muốn để cho người khác cũng thu được cơ duyên này, cho nên lựa chọn trực tiếp diệt toàn bộ Thanh Vân Tông.
Không ít người đều nghĩ như vậy, cho nên lúc này phá lệ nghiêm túc nhìn hình ảnh hiện ra trong Hạo Thiên kính, sợ bỏ lỡ bất kỳ hình ảnh quan trọng nào.
Trong Hạo Thiên kính, Tiêu Phàm tuổi nhỏ tò mò đánh giá những thanh niên mặc đạo bào kia.
Những thanh niên mặc đạo bào này có thể khiến cho những người môi giới hung thần ác sát đều tất cung tất kính, thân phận tất nhiên không tầm thường.
Bọn họ được đưa đến nơi này, cũng không biết là vui hay buồn.
Đúng lúc này, một nam hài chừng 11~12 tuổi bên cạnh Tiêu Phàm hưng phấn hướng Tiêu Phàm nhỏ giọng nói: "Tiêu Phàm, những người kia hình như là người tu hành, chúng ta đây là đụng phải tiên duyên rồi!"
"Người tu hành?" Tiêu Phàm nghi hoặc nhìn nam hài, cũng không biết người tu hành là có ý gì.
Nam hài này tên là Trương Thiết, lớn hơn Tiêu Phàm mấy tuổi, là bởi vì trong nhà quá nghèo, bị bán cho người môi giới.
Trương Thiết trưởng thành sớm, tính cách cởi mở hay nói, những ngày này ở trong lồng sắt đã cùng Tiêu Phàm vô cùng quen thuộc.
Sau đó dưới sự giải thích của Trương Thiết, Tiêu Phàm thế mới biết trên thế giới này lại có loại tồn tại cao cao tại thượng như người tu hành.
Trong mắt phàm nhân, tu hành giả giống như tiên nhân, cao không thể chạm.
Rất nhiều phàm nhân có thể cả đời cũng không thấy được một vị tu hành giả, cho nên căn bản không tin trên thế giới này có tu hành giả tồn tại.
Nhưng lúc nhỏ Trương Thiết đã từng gặp một vị tu hành giả, cho nên đối với tất cả tin đồn về tu hành giả đều vô cùng nhiệt tình, hiểu rõ không ít.
Nói thật, sau khi nghe Trương Thiết miêu tả, nội tâm Tiêu Phàm lúc này cũng có chút hưng phấn cùng kích động.Nếu hắn cũng có thể trở thành người tu hành, chẳng phải là có thể báo thù cho cha mẹ sao!
Lập tức, những thanh niên mặc đạo bào ở xa xa vung tay lên, lồng sắt giam giữ tất cả hài tử đều mở ra.
Trương Thiết cùng Tiêu Phàm càng thêm xác định những thanh niên mặc đạo bào này chính là người tu hành trong truyền thuyết.
"Tiêu Phàm, chúng ta nhất định là phải bị đưa đến tiên sơn, cái này hơn phân nửa là tông môn tu hành muốn tuyển chọn đệ tử mới, đợi lát nữa ngươi nhất định phải hảo hảo biểu hiện, tranh thủ có thể được chọn."
Trương Thiết cẩn thận dặn dò bên tai Tiêu Phàm, giống như một vị đại ca ca.
"Ừm!" Tiêu Phàm nặng nề gật đầu.
Vì báo thù cho cha mẹ, đây chính là cơ hội lớn nhất của hắn, vô luận như thế nào hắn cũng phải nắm chặt.
Mấy thanh niên mặc đạo bào ở phía xa kia giống như là nghe thấy được cuộc đối thoại giữa Trương Thiết cùng Tiêu Phàm, nhìn về phía bọn hắn, khóe miệng lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường.
Ngay khi Tiêu Phàm đang nghĩ xem những thanh niên mặc đạo bào này sẽ dẫn bọn hắn lên Tiên Sơn như thế nào thì đột nhiên trước mắt tối sầm lại, ngất đi.
Đợi đến khi tỉnh lại, Tiêu Phàm phát hiện mình đang ở trong một nhà giam u ám, khí tức mục nát hôi thối đập vào mặt, làm hắn nhịn không được nôn khan.
Đây hoàn toàn không phải là nơi tiên nhân hắn nên ở trong tưởng tượng.
Tiêu Phàm quan sát xung quanh, thấy được rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, những đứa trẻ khác cũng bị nhốt ở đây.
Tiếng la khóc của bọn nhỏ trong cả nhà giam không dứt bên tai.
Nhưng Tiêu Phàm nhạy cảm phát giác được, hình như thiếu đi không ít người.
Hắn cẩn thận tìm kiếm một lần, nhưng không thấy bóng dáng Trương Thiết đâu.
Đây căn bản không phải là tiên duyên gì cả!
Tiêu Phàm có chút tuyệt vọng, đây hoàn toàn là vừa ra miệng sói, lại vào hang hổ.
Mấy ngày sau, Tiêu Phàm rốt cuộc hiểu rõ vì sao lại ít đi không ít người.
Bởi vì hầu như mỗi ngày đều sẽ có thanh niên mặc đạo bào đi vào trong nhà giam mang đi mấy đứa trẻ.
Rốt cuộc vào một ngày này đến phiên hắn.
Đi ra nhà giam, chung quanh đình đài lầu các, mây mù lượn lờ, tựa như nhân gian tiên cảnh.
Cái này và trong nhà giam hoàn toàn chính là hai thế giới.
Thanh niên mặc đạo bào mang theo Tiêu Phàm ngự kiếm phi hành xuyên qua từng ngọn núi, cuối cùng được đưa tới trước một thạch thất trong một ngọn núi yên tĩnh.
Chỉ thấy thanh niên mặc đạo bào bên cạnh hô lên với gian nhà đá: "Triệu trưởng lão, người ngươi cần ta mang đến cho ngươi."
Oanh!
Cửa đá mở ra.
Một lão giả râu bạc tiên phong đạo cốt chậm rãi đi ra.
Lão giả đi đến trước mặt Tiêu Phàm, dùng tay nhéo nhéo mặt Tiêu Phàm, vui vẻ hớn hở nói: "Không tệ không tệ."
"Ngươi tên là gì?" Lão giả râu bạc cười tủm tỉm hỏi.
Bộ dáng lão giả cực kỳ giống tiên nhân Tiêu Phàm tưởng tượng, lập tức quỳ xuống bái nói: "Tiên nhân, tiểu tử Tiêu Phàm, khẩn cầu tiên nhân thu ta làm đồ đệ."
Thấy thế, lão giả râu bạc khẽ vuốt râu, trong hai tròng mắt lộ ra một vòng tà quang.
"Dưới trướng lão phu đang thiếu một đồng tử, ngươi có bằng lòng hay không?"
"Tiểu tử nguyện ý." Tiêu Phàm vội vàng cảm ơn.
Ai cũng không chú ý tới ánh mắt Tiêu Phàm lúc này có chút ngưng trọng.
Trải qua những ngày này ở trong nhà giam suy nghĩ, hắn đã kết luận những đứa nhỏ bị mang đi khẳng định đã chết.
Những người tu hành này chỉ sợ không phải là người lương thiện gì.
Cho nên hắn nhất định phải nghĩ hết biện pháp tranh thủ tín nhiệm của những người tu hành này để sống sót.
Đúng lúc này, trong thạch thất đột nhiên chạy ra một nam hài điên điên khùng khùng.
"Ha ha ha! Ta muốn thành tiên rồi! Ta muốn thành tiên rồi!"
Nhìn thấy nam hài này xuất hiện, con ngươi Tiêu Phàm bỗng nhiên co rụt lại.
Trương Thiết!
Lúc trước hắn một mực ở trong nhà giam tìm không thấy Trương Thiết, lại bị đưa đến nơi này.
Chỉ thấy Trương Thiết vốn cởi mở hay nói, lúc này đã gầy trơ cả xương, làn da màu xanh quỷ dị, hai mắt đục ngầu không ánh sáng, thần sắc điên cuồng.
Thấy thế, lão giả râu bạc hướng thanh niên mặc đạo bào nhíu mày nói: "Đi xử lý một chút."
"Vâng, Triệu trưởng lão." Thanh niên mặc đạo bào nghe vậy lập tức đi tới trước một chút điểm vào mi tâm Trương Thiết, Trương Thiết lập tức im bặt.
Sau đó chỉ thấy thanh niên mặc đạo bào vung tay lên, thân thể Trương Thiết liền biến mất ngay tại chỗ.
Về sau Tiêu Phàm mới biết được Trương Thiết đây là bị chứa vào trong túi càn khôn, hơn nữa chỉ có vật chết mới có thể chứa vào trong túi càn khôn như vậy.
Làm xong hết thảy, thanh niên mặc đạo bào liền cáo lui cùng Triệu trưởng lão rời đi.
Đợi thanh niên mặc đạo bào rời đi, lúc còn sót lại Triệu trưởng lão cùng Tiêu Phàm, Triệu trưởng lão nhìn về phía Tiêu Phàm, ý vị thâm trường hỏi: "Ngươi biết hắn?"
Tiêu Phàm không có chút do dự nào, thốt ra: "Lúc đến đồng hành thôi, chỉ tiếc hắn phúc nguyên nông cạn, vô phúc tiêu thụ tiên duyên."
"Tốt! Hay cho một cái phúc nguyên nông cạn!" Triệu trưởng lão hiển nhiên là phi thường hài lòng với câu trả lời của Tiêu Phàm: "Hi vọng ngươi đừng để cho lão phu thất vọng!"
Mà Tiêu Phàm sau đó cũng rốt cuộc hiểu rõ Triệu trưởng lão trong miệng đừng để cho hắn thất vọng là có ý gì.
Cảnh giới tu hành có thể chia làm: Luyện thể, Luyện khí, Trúc cơ, lột Phàm, Hóa Long, Thông Thiên, Thánh Nhân, Đại Thánh, Chuẩn Đế, Đại Đế, Tiên Nhân.
Luyện Thể cảnh mặc dù là cảnh giới cơ sở nhất, nhưng cũng là cảnh giới quan trọng nhất.
Muốn tu hành đến cảnh giới cao hơn, cơ sở nhất định phải đánh tốt.
Trong tay Triệu trưởng lão có một tấm tàn phương của Luyện Thể Dịch lưu truyền từ thời thượng cổ, nếu tu hành giả Luyện Thể cảnh sử dụng phần Luyện Thể Dịch này rèn luyện thân thể, cường độ thân thể sẽ gấp mười lần tu hành giả cùng cảnh giới.
Vì thế, vì bù đắp phần luyện thể dịch tàn phương này, hắn cần không ngừng đi thí nghiệm.
Chỉ cần hắn thành công nghiên cứu ra phương thuốc luyện thể dịch hoàn chỉnh này, địa vị của hắn ở Thanh Vân Tông cũng sẽ nước lên thì thuyền lên.