"Đúng." Một thanh âm có chút khàn khàn vang lên sau tấm hắc bào, Cao Lãng đã cố gắng thay đổi giọng nói.
Cao Lãng tiến lên bước, tiện tay móc ra bình ngọc, nhẹ nhàng đặt ở trên bàn.
Con mắt nghi hoặc nháy vài cái, người trung niên cẩn thận cầm lấy chiếc bình bạch ngọc, mũi nhẹ nhàng ngửi miệng bình, một lát sau, sắc mặt hơi đổi, nhìn về phía Cao Lãng, ánh mắt thêm vài phần kính sợ: "Đại nhân là luyện dược sư…?"
"Phải" thanh âm khàn khàn lại truyền ra.
Cao Lãng không phải, nhưng hắn có thể giả bộ, dù sao cũng không có ai kiểm chứng được hắn.
" Xin hỏi, bình này là đan dược gì? Có tác dụng thế nào?"
Nghe thấy thế, người trung niên kính cẩn hỏi tiếp.
" Trúc cơ linh dịch, có thể tăng tốc độ tu luyện linh khí, nhưng chỉ có dưới Linh Khiếu Cảnh mới có thể sử dụng. Cảnh giới cao hơn không có tác dụng."
"A! có thể tăng lên tốc độ tu luyện linh khí?" Nghe xong, người trung niên có chút hưng phấn, linh khí chỉ có thể đi theo quy củ tu luyện. Hơn nữa trong giai đoạn đầu, kinh mạch trong cơ thể cực kỳ yếu ớt, một khi dược lực quá mạnh, có thể khiến kinh mạch bị đứt, chết rất thê thảm.
" Linh dịch này của ta, cũng không có tác dụng phụ, dược lực cũng rất ôn hoà, sẽ không có hậu quả gì xấu." Tựa hồ hiểu được suy nghĩ trong lòng người trung niên, thanh âm chậm rãi giải thích.
Sắc mặt biến đổi, người trung niên cẩn thận đem bình ngọc đặt lại trên bàn, cung kính nói: "Đại nhân, có thể đợi trong chốc lát được không? Ta muốn mời linh dược sư của phòng đấu giá chúng ta tới giám định linh dịch này."
"Được, nhanh lên một chút." Phất phất tay, Cao Lãng cũng không khách khí, ngồi xuống ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Người trung niên vội vàng gật đầu, sau đó nhanh chóng đi ra khỏi phòng.
Ngồi ở trên ghế, Cao Lãng vẫn duy trì im lặng, trong lòng thì trò chuyện với Tử Văn:" Ngươi nghĩ ta giả bộ như vậy, có sơ sót chỗ nào không?"
" Ta không biết. Dù sao chuyện này ta cũng chưa trải qua bao giờ." Tử Văn hồi đáp:" Cẩn thận đừng để lộ điểm nghi ngờ."
" Phải." Cao Lãng nhẹ gật đầu.
Đợi trong phòng cả nửa ngày, người trung niên nhân lại quay lại, bất quá, đi sau hắn là một lão già.
Ánh mắt đảo qua trên người lão già, cuối cùng dừng lại ở trước ngực, xuất hiện một chiếc huy hiệu màu bạc có hai vạch loé ra vẻ xa hoa đắt tiền. Đây là huy hiệu chứng minh luyện dược sư.
"Đại nhân, vị này là Nhâm Ngạn đại sư của phòng đấu giá chúng tôi, đại sư là một vị Linh Hải Cảnh tam trọng, cũng là một vị Nhị phẩm luyện dược sư." Trung niên nhân cung kính giới thiệu.
Nghe được thân phận của lão già, bên dưới áo choàng, lông mày Cao Lãng hơi nheo lại, đây là lần đầu tiên, hắn gặp một vị luyện dược sư ở kiếp này, hắn không khỏi đánh giá đối phương một chút.
Lão già vẻ mặt hồng hào, bộ áo xanh trên người nhìn như bình thường nhưng mơ hồ ẩn chứa quang mang lưu động. Hiển nhiên, bộ quần áo này được gia trì qua ma tinh hệ phong. Bộ mặt già nua không thể che dấu nổi sự kiêu ngạo, đó là thứ mà mọi vị luyện dược sư đều có.
Trong khi Cao Lãng đang đánh giá đối phương, thì Nhâm Ngạn đồng thời cũng quan sát người phía trước, luyện dược sư không giống như tu luyện giả, những người này tùy tiện xuất hiện người, đều sẽ bị các thế lực tranh nhau thu nạp. Cho nên, Nhân Ngạn vừa đánh giá, vừa thầm đoán về thân phận của đối phương.
Trung niên nhân cẩn thận cầm lấy bình ngọc trên bàn, đưa cho Nhâm Ngạn.
Nhận lấy bình ngọc, Nhâm Ngạn ngửi nhẹ, mắt lão híp lại, mục quang khẽ loé lên, cẩn thận đổ ra một giọt chất lỏng nhỏ xuống lòng bàn tay.
Hai mắt nhìn chằm chằm chất lỏng màu xanh, hai ngón tay Nhâm Ngạn khẽ động, một chiếc châm bạc nhỏ bé xuất hiện giữa hai ngón tay, trên đầu châm, thoáng có linh khí rung động. Lão chậm rãi đâm châm vào chất lỏng màu xanh, sau đó từ từ đảo nhẹ.
Theo thời gian, khuôn mặt Nhâm Ngạn từ bình tĩnh càng chuyển sang ngưng trọng. Một lát sau, đổ chất lỏng màu xanh vào bình ngọc xong, ánh mắt hắn nhìn về phía Cao Lãng, vẻ cao ngạo đã thêm vài phần cung kính. Lão quay đầu về phía trung niên nhân, trầm giọng nói:
" Linh dịch đã tới cấp bậc của nhị phẩm đan dược, lời nói của vị đại nhân này lúc trước không sai."
"Vậy an bài cho ta đấu giá thứ này nhanh nhất đi." Cao Lãng nói.
Trong lòng Cao Lãng hơi căng thẳng, giao tiếp với luyện dược sư chính chủ trước mặt, giả luyện dược sư như hắn vẫn có chút khẩn trương.
" Việc này tự nhiên không thành vấn đề, đại nhân cứ cầm thứ này đến phòng đấu giá số , nơi đó còn đang cử hành đấu giá. Linh dịch của ngài, sẽ đợi để đưa ra."
Trung niên nhân cười nói, đưa ra một khối thẻ màu đen nhánh.
"Được." tiện tay nhận lấy thẻ bài, Cao Lãng trực tiếp đi ra khỏi phòng.
" Nhâm Ngạn đại sư, hắn có phải hay không là một gã luyện dược sư?" Nhìn thấy Cao Lãng ra khỏi phòng, trung niên nhân thấp giọng dò hỏi.
" Ta không chắc chắn, nhưng linh dịch của hắn ta chưa gặp bao giờ. Nếu không phải luyện dược sư, sau lưng cũng chắc chắn sẽ có một vị luyện dược sư." Nhâm Ngạn gật đầu, có chút nghi hoặc lẩm bẩm." Hắn thuộc phương thế lực nào nhỉ? Không nghe nói qua Phong Vũ thành khi nào lại xuất hiện một người luyện chế được nhị phẩm đan dược cả? "
" Có cần điều tra một chút lai lịch của hắn không?" Trung niên nhân hỏi.
Nhâm Ngạo mắt híp lại, thoáng suy nghĩ, lắc đầu nói: " Tạm thời không nên, luyện dược sư tính tình cổ quái, nếu điều tra mà để hắn phá hiện, sợ rằng làm hắn có ấn tượng không tốt về phòng đấu giá; tuỳ ý đắc tội một vị luyện dược sư, được không bù mất."
Quay đầu, liếc trung niên nhân một cái, Nhân Ngạn thản nhiên nói: " Làm thế nào để hắn sinh hảo cảm đối với chúng ta, ngươi hẳn là rõ ràng?"
" Vâng, hiểu thưa đại nhân."
" Nhớ kỹ, cho dù không thể giao hảo, vạn lần cũng không thể đắc tội." Thản nhiên nói xong một câu với ngữ khí lạnh như băng, Nhâm Ngạn đi ra ngoài…
Sau khi bình tĩnh ra ngoài, Cao Lãng nhẹ thở ra một hơi, trước mắt tạm thời là qua. Tử Văn hưng phấn, mặc dù không tự mình trải nghiệm, nhưng hắn vẫn thấy rất kích thích.
Không quan tâm tới sự hưng phấn của Tử Văn. Được một thị nữ dẫn đường, Cao Lãng đi vào phòng đấu giá đang cử hành.
Vừa vào trong, chung quanh nhất thời tối lại, tiếng huyên náo không ngừng truyền vào tai làm Cao Lãng không khỏi cảm thấy nhức đầu.
Phòng đấu giá rất lớn, dung nạp ngàn người cũng không thành vấn đề, lúc này, tại trung tâm phòng đấu giá, ở dưới ngọn đèn, một người phụ nữ xinh đẹp mặc bộ quần áo màu đỏ đang đứng, dùng khuôn mặt xinh đẹp khiến mọi người ngây ngất mà giảng giải về món đồ đang được mang ra.
Dưới tiếng hô yêu kiều, thanh thuý của người phụ nữ, kiện đồ vật không tính quá trân quý, đang tăng giá lên với một tốc độ chóng mặt.
Tìm một chỗ hẻo lánh ngồi xuống, Cao Lãng ánh mắt đảo qua, với nhãn lực của hắn, dễ dàng nhận thấy có không ít người đến đây vì ngắm nhìn người phụ nữ đang đứng ở trên kia.
"A a! Nam nhân. " Tử Văn trong đầu cảm thán. Không thể không nói, phụ nữ xinh đẹp rất dễ khiến nhiều nam nhân khác theo đuổi.
Triệu gia chủ tịch đấu giá sư: Triệu Nhã. Mỹ nhân mà gần như cả Phong Vũ thành không ai không biết, sự thành thục mỹ lệ, đủ để làm cho rất nhiều nam nhân sẵn sàng phủ phục dưới gấu quần nàng.
Cao Lãng yên lặng ngồi, đôi lông mày bỗng nhiên nhíu lại, nhìn tới một chỗ cách mình không xa, một nam tử đang ngồi ẩn trong bóng tối, ánh mắt cháy bừng bừng nhìn lên Triệu Nhã ở trên đài, môi khẽ mím lại, bên dưới hông đang không ngừng chuyển động.
" Trời đất!!" Khẽ mắng một câu, Cao Lãng thầm nghĩ, người này quá bạo gan rồi, không sợ người phòng đấu giá phát hiện mà hành hạ đuổi ra sao?
Trong lòng thầm chửi thề, Cao Lãng có chút cười khổ lắc đầu, ánh mắt lại nhìn về phía đài cao, nhìn những đường cong lả lướt của người phụ nữ, thấp giọng nói thầm: " Yêu tinh…"
Khác với Cao Lãng, Tử Văn ở bên trong đối với hành vi của thanh niên làm hắn cảm thấy rất thú vị, chuyện lần này, hắn cũng mới chỉ nghe qua chứ chưa gặp bao giờ. Thanh niên đó quá gan dạ.
Mắt nhẹ quét qua vật phẩm trên tay Triệu Nhã, Cao Lãng khẽ thở dài, hắn không thừa tiền để mua một thứ phế vật, cho dù đấu giá nó là một người phụ nữ xinh đẹp. Ánh mắt hắn chậm dãi đảo qua, rồi tiếp tục quan sát mọi người trong phòng đấu giá.
" Cao gia gia chủ?" Đột nhiên Cao Lãng thấy một vị trung niên nhân đang ngồi ở ngay hàng đầu, vẻ mặt không khỏi cổ quái: " Chẳng lẽ gia chủ cũng có hứng thú với người phụ nữ này?"
Ý nghĩ cổ quái đó trong đầu Cao Lãng chỉ tồn tại trong chốc lát thì biến mất bởi vì hắn phát hiện, ánh mắt của Cao gia gia chủ không dừng lại ở trên người Triệu Nhã, vẻ mặt hắn rất tĩnh lặng, tựa hồ đang đợi thứ gì đó.
" Gia chủ tới đây làm gì?" Trong lòng nghĩ thầm, Cao Lãng lại kinh ngạc phát hiện, tộc trưởng của gia tộc khác nổi danh cùng với Cao gia ở Phong Vũ thành, Hạ gia gia tộc, Đinh gia gia tộc, cũng có mặt ở nơi đây.
" Nơi này sắp đấu giá thứ gì mà lại hấp dẫn được gia chủ các gia tộc ở đây vậy?" Cao Lãng có chút tò mò, sờ sờ mũi.
Cũng không thể không nói, người phụ nữ tên Triệu Nhã này quả là khéo léo, mỗi lần nàng cười, đều làm giá tiền một trận tăng lên, mà nhất thời, người đàn bà này còn có thể liếc mắt đưa tình về phía người vừa tăng giá, khiến cho hắn dù rất đau lòng cũng không khỏi phấn chấn tinh thần.
Không khí trong phòng đấu giá, vì người phụ nữ này, mà khí thế vẫn ở cao trào.
Đột nhiên, một người thị nữ khẽ đi đến, thì thầm vào tai Triệu Nhã đang đứng trên sàn. Sau đó quay người đi vào trong.
Đang chuẩn bị đấu giá món đồ tiếp theo, lại nghe phải đấu giá món đồ khác vừa mới đưa ra, Triệu Nhã hơi sửng sốt một chút, nhanh chóng che giấu đi.
Nở một nụ cười chuyên nghiệp với mọi người trong sàn đấu giá, Triệu Nhã bắt đầu giới thiệu trúc cơ linh dịch mà Cao Lãng vừa đem đến.