Khởi đầu 1:
Khi ta tỉnh dậy thì ta đã mất đi ký ức, không nhớ bất cứ thứ gì nhưng điều đó không quan trọng.
Ta phát hiện mình đang nằm trong một hang động và có thứ gì đó đang nhìn chằm chằm vào ta, thứ đó không phải người.... Ta thề....
Ta muốn rời khỏi đây càng nhanh càng tốt.
.....
Khởi đầu 2:
An Lạc tử vong sau xuyên về thế giới này.
Ở đây yêu ma quỷ quái đi đầy đất.
Lạc Long Quân cùng Âu Cơ đi đâu hơn 1000 năm không người biết được.
Thiếu đi bảo hộ, các loại yêu ma quỷ quái đặt nhân loại vào thực đơn, cũng tuyên bố.
"Huyết thống của Lạc Long Quân cũng chỉ xứng đáng làm đồ ăn của bọn nó ".
....
An Lạc nhìn qua đám yêu quái một chút, trong mắt không che giấu xem thường cùng khinh bỉ.
"Đám yêu quái các ngươi tại sao cứ phải ép ta ra tay mới vừa ý đâu? Còn sống chẳng phải càng tốt sao?"
Một con yêu quái trong đó không nhịn được gầm thét lên.
"Vậy ngươi đừng chạy a".
Lời nói vừa dứt An Lạc giống như bị nhấn nút tạm dừng, cả người hắn đột nhiên khựng lại.
Cả đám yêu quái thấy thế lập tức bao vây hắn lại, trong lòng thật sự vui vẻ, vốn định nói mấy câu châm chọc thì đột nhiên một bóng người từ xa phi tốc độ tới gần.
Cả đám yêu quái chưa kịp phản ứng chút nào thì người này đã đứng ở trong vòng vây của bọn nó.
Cả đám yêu quái tràn đầy đề phòng, cũng dùng ý thức khóa chặt người này, chỉ cần người này có bất kỳ khác thường nào chúng nó sẽ đồng thời ra tay trấn áp.
Người này vừa đến liền đối với An Lạc mỉm cười sau đó hắn vặn người một cái, người này trong chớp mắt biến mất, đám yêu quái cũng không thể nào khóa chặt thân ảnh của hắn.
Một vòng xoáy hình thành cũng đem tất cả bao phủ trong đó.
Hắn lần nữa xuất hiện cũng không chậm trễ chút nào trực tiếp lướt đi.
Trên đường lướt của hắn, yêu quái chỉ cần bị va chạm vào đều sẽ rơi vào trạng thái choáng váng.
Lướt đi một đoạn, người này quay người nhìn lại, kiếm trong tay cũng từ từ được hắn rút ra.
Kiếm ra được một nửa, trong miệng hắn lập tức phun ra 3 chữ.
"ẢO ẢNH TRẢM ".
Trong một khoảng khắc, trên trời dưới đất, khắp mọi nơi đều xuất hiện tàn ảnh của hắn.
Mỗi một tàn ảnh đều thực hiện một đoạn kiếm thức.
Mỗi một kiếm đều đem không gian cắt chém thành vô số khối.
Không đến một cái chớp mắt, cả vùng không gian đều bị cắt chém thành giấy vụn.
........
Hệ thống tu luyện tính đến thời điểm hiện tại.
Luyện võ: cảm khí, luyện nhục, thiết cốt, đồng bì, ngũ giác.....
Năng lực nghề nghiệp, mỗi một nghề nghiệp sở hữu 3 loại năng lực.
- thợ săn: giác quan thợ săn, ánh mắt sắc bén, săn giết.
-thầy đồ: hỏi gì đáp nấy, sửa chữa sai lầm, tri thức quán thâu.
Xạ thủ : nhìn xa trông rộng, dự phán điểm rơi, cường lực xạ kích.
Thợ rèn : khống hỏa, kẹp chặt, dẫn lực.
Lái buôn : miệng lưỡi trơn tru, nắm bắt tâm lý, ép mua buộc bán.
Giặc Ân: cướp đoạt.
.....
Năng lực thủy nguyên, bản năng săn mồi, sợ hãi tử vong không thuộc bất cứ nghề nghiệp nào.
Quan tinh: đợi mở khóa
Đồ hình : đợi mở khóa
Luyện ngải : đợi mở khóa
Ps1: tất cả nội dung đều là hư cấu, nó không phải là thần thoại chính thống, càng không phản ánh bất cứ sự thật lịch sử nào.
Ps2: Bởi vì tài liệu lịch sử về thời đại Hùng Vương không nhiều lắm thành ra nhiều chỗ còn không hợp lý, hi vọng các bạn nếu như biết có thể góp ý với mình.
Cuối cùng, nếu thấy hay thì cho mình xin phiếu đề cử hoặc kẹo để ủng hộ nhé.
Chương 37: Ân Vương xuất thủ 2