1. Truyện
  2. Thiên Vân Thạch
  3. Chương 21
Thiên Vân Thạch

Chương 21: Tỉ Võ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hắn ta bước đến mở lời:

- Ta là Li Máu, xin được chỉ giáo.

Đá Quý khinh thường nói:

- Đừng nhiều lời cứ xuất hết thực lực của ngươi đi.

Hắn ta lao lên tung chiêu Hồng Linh Nhất Kích, Thanh Kiếm uốn lượng xé gió bay đến.

Vù...

Vẻ mặt Đá Quý bình thản đưa kiếm lên chém xuống, một hình chữ X lao thẳng đến.

Ầm...

Vừa nhìn thấy đối thủ, cả hai lao vào nhau, chiêu thức cứ vậy mà tung ra, làm cho gần đó cây cối ngã xuống.

Bốn người còn lại với một chú sói, bất ngờ trước trình độ Kiếm Pháp của Đá Quý.

- Trời! Thằng nhóc này vậy mà đánh ngang ngửa với Li Máu huynh, lúc nãy ta mà tiếp nó chắc chết.

- Ha ha! Đại ca ta mà! Ta còn không biết huynh ấy mạnh đến đâu nữa.

- Wow... Nhìn kĩ mới thấy cậu ta đẹp trai thật!

- Hả? Cô khen hắn? Sao bấy lâu nay không khen ta?

- Hứ, ngươi chỉ giỏi phét thôi, ta khen ngươi làm gì.

Quay lại hai người đang đánh nhau Đá Quý dùng Phi Dạ Hành, đã luyện đến cảnh giới khinh công nhảy lên hô lớn:

- Tiếp một chiêu này của ta.

“Đại Đá Trảm Kiếm Pháp”

Ảo ảnh viên đá khổng đập xuống, thấy vậy Li Máu cũng xuất chiêu.

“Thất Tinh Kiếm Pháp”

Xung quanh hắn ta xuất hiện bảy ảo ảnh của Thanh Kiếm và lao đến.

Đùng...

Dư chấn của vụ nổ đẩy hai người văng ra xa, Li Máu đứng dậy nói lớn:

- Tiếp đi! Đây là lần đầu tiên ta cảm thấy sản khoái thế này.

Đá Quý cũng đáp lại:

- Từ khi ta lớn lên đến giờ, đây là trận đánh nhau đầu tiên của ta.

Hai người nói xong lại lao vào, ngươi chém ta đỡ, ngươi tung chiêu ta phá.

Ầm... Ầm

Âm thanh vang dội cả khu rừng, mặt đất chỗ họ đang đứng, cây cỏ cũng đã chết vì ảnh hưởng của trận chiến.

Giữa không trung hai người dùng khinh công đối mặt, thanh kiếm của họ va vào nhau.

Keng...keng

Bây giờ đã qua một canh giờ mà cuộc chiến của họ chỉ mới bắt đầu.

Đá Quý hô lớn:

- Ta phải dùng hết chiêu thức để đánh với huynh rồi.

Chiêu thức được xuất ra là Thập Tự Đá Kiếm Pháp, ảo ảnh hình chữ thập chứa đừng trên trăm viên đá sắc bén lao đến.

Vù... Xet... Xẹt...

Nó đi đến đâu là cắt đứt hết mọi vật cản đến đó. Li Máu lẩm nhẩm rồi xung quanh anh ta xuất hiện một kiếm trận hộ thể.

Đùng...

Vụ nổ lớn làm chấn động kiếm trận và rung lên, bên trong anh ta được bảo vệ hoàn toàn tốt.

Ting...

Đá Quý muốn thắng nhanh nên xuất chiêu thức mạnh mẽ của mình, xung quanh xuất hiện những ảo ảnh viên đá tầm đầu người rồi cậu hô lớn:

- Tiếp đá của ta này!

Chiêu thức này của cậu học được từ Kiếm Pháp Đá Thần, một sức mạnh vượt trên tất cả, cậu đã thử một lần trước đó, tên nó được gọi là Đá Thần Thịnh Nộ.

Bên này, bốn người bọn họ thấy nhiều viên đá xuất hiện lạ thường, thắc mắc nói với nhau.

- Trời ơi! Kia là gì vậy! Tính chơi mưa đá à! Chơi vậy ai chơi lại.

- Ha ha! Đại ca ném đá hắn ta đi! Đập hắn ra bã.

- Hả? Kia là kĩ năng gì vậy?

- Theo ta thấy chiêu này là một đại chiêu, nếu ta bằng đẳng cấp cậu ta thì không biết ta có dám tiếp không.

Bọn họ mãi chăm chú nhìn mà không chú ý đến một chú sói lén lút chạy về phía sau, khoảng cách bọn họ hai trăm mét, nhe răng cười trong im lặng.

Trước đó nó từng thử qua, bị lãnh hậu quả của việc đứng xem, khuôn mặt nó toàn vết sưng.

Nhìn sang bên Đá Quý, Linh Khí bắt đầu tuôn ra ngoài, mỗi lần xuất chiêu này đều trôi hết Linh Khí, trên không trung những viên đá lần lượt xuất hiện và bao phủ khắp một khoảng không gian.

Bầu trời dần dầm tối lại, viên đá thay nhau chen chút mà xuất hiện.

Cảm giác chẳng lành, Thiên Quyền quay lại không thấy Tiểu Ảnh, tìm xung quanh thì thấy nó đứng ở phía xa, cậu ta thắc mắt tại sao nó lại chạy đến đó, người đi chung với Đá Quý đầu tiên là nó, vội vàng la lớn rồi chạy.

- Mọi người! Chạy!

Ba người còn lại cảm giác không ổn quay người mà chạy.

Li Máu thấy không ổn hét lớn:

- Kiếm Trận hộ thể.

Đá Quý lúc này tung ra một Thập Nhị Kiếm Trận để bảo vệ mình.

Bùm... Ầm...

Bụp... Bùm...

Ầm... Ầm...

Mưa đá rơi xuống va vào Kiếm Trận, cây cối, rất nhiều thứ khác, cảnh tượng thật hùng vĩ.

Vài nhóm người gần đó cũng ngước nhìn và thắc mắc.

- Này Sư huynh! kia là gì vậy?

- Chắc đấy là Thiên Kiếp, ai đó đang đột phá đấy.

- Không phải đâu! Thiên Kiếp sao có hình những viên đá được.

- Ta cũng không biết mọi người đừng nên lại gần đó, ta tu vi Nguyên Anh hậu kỳ còn cảm giác sợ nó đây này.

Một nhóm ở hướng khác cũng lên tiếng.

- Đại ca, kia là vật gì vậy?

- Ta đoán chắc là một con yêu thú

- Không phải đâu ta thấy chắc là Trời Phạt.

Khung cảnh kéo dài khoảng nữa tiếng đồng hồ.

Một khoảng đất trống trong khu rừng Hóa Tinh, bầu trời trong xanh, ánh sáng chiếu xuống dưới đất, những lỗ nhỏ bằng đầu người xuất hiện, không tưởng tượng được một sự tang hoang, đổ nát, cây cối xung quanh như bị tàn phá, khắp nơi đều là hình hài viên đá gây ra.

Đá Quý ngồi trong Thập Nhị Kiếm Trận hồi lại Linh Khí. Bên trong một Kiếm Trận khác là một chàng trai đang bị thương nặng trong tình trạng hồi lại Linh Khí.

Bốn người kia đang than vãn đau nhức:

- Ui da! Đau quá! Đại ca, sao huynh không nói sớm để đệ còn chạy chứ.

- Ngươi ra tay nặng quá! Ta không dám cướp đồ ăn của ngươi nữa đâu.

- Ôi! Khuôn mặt quý giá của ta.

- Trời ơi! Mặt ta, tay ta sưng hết lên rồi.

Cả bốn người họ, người nào, người nấy mặt, mũi, tay, chân đều bị ảnh hưởng đá đập trúng mà sưng lên.

Truyện CV