Lạc Giai nói đến đây, thái độ vô cùng sống động, làm người khác cảm khái, Yanda ở bên thấy hắn diễn kỹ cũng vô cùng ngạc nhiên.
Người cũng có thể nói xạo đỉnh cao vậy sao.
Kelvin nghe thấy, cảm giác ngoại hình của Lạc Giai, tóc đen mắt đen, đúng là kiểu người phương Đông, còn người phụ nữ bên cạnh lại giống người ở phương Bắc, người phương Bắc ở trong đế đô đa số đều thân phận thấp kém, chủ yếu là nô lệ, lao động khổ sai, nếu may mắn được quan chức cưới làm vợ lẻ thì có thể thay đổi thân phận thấp hèn.
Trong lòng có chút suy đoán cô gái này là Lạc Giai vừa mới mua lại ở chỗ buôn nô lệ nào đó.
Hắn làm động tác gật đầu thổn thức, nhẹ nói:
“Haizz, chia buồn vì những chuyện đã xảy ra với anh.
Anh đến đây là đúng nơi rồi.
Chúng tôi chuyên phụ trách làm thân phận cho những người có hoàn cảnh như anh.”
Lạc Giai liền khuôn mặt tỏ ra mừng rỡ liền cười hỏi:
“Vậy thì tốt quá, chẳng hay là nơi này làm thân phận như thế nào.
Tôi muốn biết rõ hơn.”
Kelvin liền làm động tác mời người ngồi xuống ghế.
Sau đó lịch thiệp rót ra ly trà mời khách, nhẹ giọng cười nói:
“Chúng tôi chủ yếu làm dạng thân phận, dạng thứ nhất là thân phận tạm thời, với thân phận này người có thể sinh sống dễ dàng ở thủ đô.
Nếu không có vấn đề gì dính dáng đến pháp luật, cũng có thể tiêu diêu tự tại.
Giá tiền thân phận này chỉ có bảng người.”
Nói tới chữ pháp luật, Kelvin nhẹ liếc mắt nhìn người Lạc Giai, thấy thái độ của Lạc Giai thờ ơ, còn cô gái tóc đỏ có chút trầm mặt, liền suy đoán có thể thanh niên này đã bỏ tiền mua cô gái này ở tổ chức phi pháp.
Lại nói tiếp:
“Dạng thứ hai là thân phận trường kỳ, với dạng thân phận này anh ít hạn chế hơn, có thể mua những căn biệt thự tốt, thậm chí làm kinh doanh ở thủ đô không có vấn đề, nhưng thỉnh thoảng sẽ có chút giám sát, kiểm tra từ phía quân đội.
Có thể phát triển đến tầng lớp trung thượng ở thủ đô.
Giá tiền là bảng người.
Cuối cùng là dạng thứ là thân phận vĩnh viễn, dạng thân phận này chính là được nhiều đặc quyền nhất thủ đô, có thể tự do kinh doanh, làm bất cứ gì anh thích, thậm chí cho dù có phạm pháp một chút cũng có thể xử lý dễ dàng, chỉ cần anh có đủ tài lực.
Dạng thân phận này, tên của anh thậm chí nằm trong danh sách lý lịch tốt của thủ đô, có cơ hội giúp anh phát triển đến tầng lớp thượng lưu, thậm chí là quý tộc.
Tham gia vào quân đội cũng dễ dàng.
Giá tiền là bảng trên người.”
Kelvin khẽ mỉm cười, giải thích kỹ càng.
Ánh mắt quan sát cả người.
Trong mắt hắn, người gọi Alan này không hề có biểu hiện kỳ quặc, nhưng cô gái Yanda này lại biểu lộ hơi có phần khoa trương khi nghe hắn nói đến từ phạm pháp.
Lạc Giai trầm ngâm chút sau đó mở miệng cười nói:
“Làm giúp tôi phần thân phận trường kỳ.
Mặc dù dạng thứ thiệt rất dụ hoặc, nhiều điều kiện rất tốt nhưng chúng tôi chỉ có ý định làm kinh doanh.
Sinh sống vượt qua ngày.
Tham gia quân đội hay trở thành quý tộc lại không nghĩ đến.”
Hắn nhanh chóng móc ra bảng đưa cho Kelvin.
Miệng nói:
“Thân phận của tôi gọi là Alan, là thương nhân đến từ Thần Châu phương đông.
Vợ tôi là Yanda, là người chăn nuôi ở biên giới phương Bắc.
Phần tiền dư anh cứ giữ lại.”
Kelvin thấy vậy thái độ vui vẻ, nhanh chóng chụp ảnh, đi làm thân phận cho cả người.
lúc sau, sau khi đưa chứng nhận thân phận cho người lại thấy Lạc Giai làm khuôn mặt bất đắc dĩ:
“Tôi muốn làm ăn ở đế đô nhưng khổ nỗi, hiện tại lại không hề có chút thông tin nào về các lĩnh vực ở đế đô, và những người có tiếng nói trong lĩnh vực đó tôi cũng không biết ai, không biết ở đây có thể cung cấp những thông tin này không.
Tôi sẽ bỏ tiền ra mua lại.”
Kelvin thấy vậy liền cười nói:
“Tất nhiên là có rồi, chỉ cần anh có đủ tiền, thì thông tin của đức vua, anh cũng có thể đọc được.”
Lạc Giai chợt mỉm cười, khẩu khí thật lớn, nơi đây hậu trường chắc hẳn không kém.
Hắn mở miệng:
“Vậy thì tốt quá, có thể cho tôi xem sơ qua về số người nổi bật trong các lĩnh vực của họ được không, tôi muốn mua trước ít thông tin để về tham khảo.”
Kelvin liền mở cho Alan xem thông tin về vài trăm người kinh doanh trung tầng ở đế đô.
Kiểm tra hồi hắn liền phát hiện ra cái tên Korei, trong này miêu tả có người tên này nhưng chỉ có tên chuyên cho thuê nhân khẩu, kinh doanh người làm, chính là hắn.
Lạc Giai liền mở miệng hỏi mua thông tin của người chuyên làm nhiệm vụ kinh doanh nhân lực, trong đó có tên Korei này, cố tình mua nhiều người cùng ngành nghề để đánh lạc hướng.
Sau khi thanh toán thêm bảng tiền mặt.
Hắn cuối đầu chào từ biệt Kelvin nhẹ nhàng mang theo Yanda đi ra ngoài.
Kelvin nhìn theo bóng người đi ra khỏi cửa, hắn đưa tay đẩy gọng kiếng lên, sau đó lấy tay nhấn nhẹ chuông dưới gầm bàn.
Trong chốc lát, liền có người đàn ông tóc nâu, mang áo sơ mi, thân hình lực lưỡng đi vào khẽ cúi người nói:
“Ngài cho gọi tôi.”
Kelvin liền nói:
“Kiểm tra người vừa đi ra ngoài.”
Tên thuộc hạ liền vâng lời, đi ra ngoài.
Kelvin lúc này chợt quay người nhìn vào gương, trên tay nâng lên ly trà nhấp ngụm, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười khó hiểu.
Vừa đi ra bên ngoài, Yanda đang muốn mở miệng ra nói chuyện, thì đã bị Lạc Giai lấy tay che miệng lại khẽ nói yên lặng.
Lạc Giai nhìn về phía người Sayo đang định đi tới.
Lúc này bất chợt trong đầu người Sayo liền vang lên tiếng nói:
“Ở yên chỗ cũ, lúc sau ta sẽ quay lại đón cả , ta là đang truyền âm, đừng mở miệng.”
Cả liền dừng chân lại.
Khuôn mặt có chút hoảng hốt vì tiếng nói của Lạc Giai vang trong đầu.
Nhưng sau đó quay người đi lại chỗ cũ.
Lạc Giai mang theo Yanda, nhanh chóng di chuyển.
Yanda còn chưa hiểu vấn đề chợt nghe giọng nói vang trong đầu:
“Giữ bình tĩnh, chúng ta đang bị theo dõi, cứ đi theo ta.”
Khuôn mặt Yanda có chút hoảng hốt, sợ hãi vì nghe thấy tiếng của hắn vang trong đầu sau lúc mới lấy lại bình tĩnh.
Lại nghe giọng Lạc Giai tiếp tục truyền âm:
“Cô có thể thử truyền ý thức muốn nói qua cho ta.
Không được mở miệng.”
Yanda nghe vậy liền há mồm.
Sau lúc trong đầu Lạc Giai vang lên tiếng nói của Yanda:
“Thật có thể truyền âm.”
Lạc Giai ngay lập tức phản hồi:
“Thật.”
Yanda há miệng ngạc nhiên, sau lúc trong đầu Lạc Giai vang lên tiếng nói:
“Ai theo dõi chúng ta?”
Lạc Giai truyền âm đáp:
“Ta nghĩ là người của tên Kelvin.”
Yanda lại truyền âm hỏi:
“Hắn nghi ngờ chúng ta sao?”
Lạc Giai trầm ngâm truyền âm đáp:
“Có thể? Tên đó không bình thường.”
Thực sự là không bình thường.
Khi nãy Lạc Giai khẽ mở chữ “Thấu” để nhìn Kelvin, phát hiện tên này là người bình thường.
Nhưng không biết sao huyết mạch của hắn lại có phần hơi rung động.
Rõ ràng là không bình thường.
Chính vì vậy nên sau khi giao dịch xong, Lạc Giai liền muốn đi càng nhanh càng tốt.
Yanda tiếp tục truyền âm:
“Tại sao khi nãy không chọn dạng thân phận thứ nhất và thứ .”
Nữ nhân này trời sinh thích hỏi hay sao vậy.
Hắn hậm hực truyền âm trả lời:
“Dạng thứ nhất quá kém, nếu sau đó lại mua hỏi thông tin khác nào đối phương nghi ngờ.
Còn dạng thứ nhìn có vẻ rất tốt, nhưng thực chất tiềm ẩn cực kỳ nguy hiểm.”
Yanda bỗng nhiên khuôn mặt có chút đỏ, ấp úng truyền ý niệm:
“Tại sao gọi ta là vợ ngươi?”
Lạc Giai liền truyền âm đáp:
“Chả lẻ ngươi muốn lấy thân phận nô tỳ.”
Yanda nghe hắn nói, khẽ bực mình nhăn mặt, cái nhăn mặt cũng câu người đoạt phách nhưng lại không hề thu hút sự chú ý của Lạc Giai.
Nàng lại bấm bụng hỏi:
“Bây giờ chúng ta làm gì, cắt đuôi người theo dõi.”
Lạc Giai kiên nhẫn đáp:
“Không cần, cứ thuê chỗ ở.
Bây giờ chúng ta bị giám sát, cứ sinh hoạt bình thường, đừng làm gì gây sự chú ý.”
Hắn và Yanda nhanh chóng thuê căn phòng rộng rãi qua đêm.
Sau đó nhanh chóng lựa lúc kẻ theo dõi không chú ý, hắn liền thoát khỏi cửa sổ tiềm ẩn vào bóng đêm đi đón người Sayo..