1. Truyện
  2. Đệ Cửu Môn
  3. Chương 74
Đệ Cửu Môn

Chương 74: Kết Cục

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hồng Linh đứng ở xa khuôn mặt lúc này cũng vô cùng kinh hoàng.

Ca ca nàng từng nói đã đụng độ hết thảy Thiên Cấp thiên tài ở đại lục Tây này.

Và đều chiến thắng.

Bọn hắn đến cả tư cách ép ca ca sử dụng đến Bát Môn cũng là điều không thể.

Chính vì vậy nên nàng và ca ca đều đi ngang du lịch trên đại lục Tây này mà không hề có chút áp lực.

Kẻ trước mắt là ai lại kinh khủng đến vậy.

Lại ép ca ca phải mở đến đệ tứ môn vẫn không thể chiến thắng.

Ở đại lục Nam chỉ duy nhất mình Bạch Thiên Nam có thể ép ca ca mở ra đệ tứ kỳ môn.

Chưởng khí kia không phải giống y như của Bạch Thiên Nam sao? Tên này chả lẽ có nguồn gốc gì với Võ Thần Bộ?

Kẻ trước mắt có thể sánh ngang với ca ca và Bạch Thiên Nam sao.

Sao đó nàng liền lắc đầu.

Tự nhủ:

“Không thể nào, hắn không thể nào sánh bằng Thiên Nam ca ca”.

Nhắc đến cái tên Bạch Thiên Nam này, đôi má Hồng Linh chợt hồng hồng.

Bạch Thiên Nam đời vô địch trong hết thảy các hậu bối, đến cả ca ca vẫn phải cam chịu xếp dưới.

Lại đẹp trai tuấn tú đến cực đỉnh.

lòng tu võ, không ham nữ sắc, cái lãnh ngạo nam tử nên làm cho hầu hết mỹ nhân đại lục Đông đều điên cuồng theo đuổi.

Nàng tự đoán có lẽ chỉ có nữ nhân cao ngạo kia mới không đổ gục trước Thiên Nam ca ca.

Đang lúc phân vân suy nghĩ khuôn mặt Hồng Linh chợt bàng hoàng, tím tái.

Một tòa môn hộ hướng Tây Bắc trên đỉnh đầu ca ca nàng vừa mới mở ra.

tiếng Khai Môn khai vang vọng.

Tinh khí thần của ca ca nàng đang dâng mạnh lên.

Thì chợt Hồng Thiên Ca chợt ôm lấy đầu, khuôn mặt vô cùng đau đớn.

Thất Tinh kiếm trận chợt sụp đổ, Ba động khí của Lạc Giai đánh tan kiếm trận đường công tới Hồng Thiên Ca.

Dương chiêu không độc bằng ám chiêu.

Lạc Giai chỉ đợi thời cơ và nó đã đến.

Ngay phút chốc tinh khí thần của Hồng Thiên Ca bị tòa kỳ môn thứ làm dâng đến đỉnh điểm.

Lạc Giai lúc này trong đôi mắt chữ “Khống” và “Mệnh” xoay tròn đến đỉnh điểm.

chiêu “Khủng Cụ” đánh tới.

Nếu như lúc bình thường chiêu này chỉ cần Hồng Thiên Ca tinh thần đề phòng, thì nó dường như vô tác dụng với hắn.

Nhưng lúc này khi tinh khí thần của hắn đang quá tải, thì nó không khác gì giọt nước làm tràn ly.

Nó trực tiếp làm tinh thần hắn bị xé rách, tinh khí thần lập tức tán loạn muốn phản phệ.

Hậu quả là thất tinh kiếm trận ngay tại chỗ sụp đổ.

Ba động khí của Lạc Giai ngay lập tức xông tới.

Hồng Thiên Ca lúc này vô cùng uất ức.

Hắn rõ ràng linh lực mạnh hơn đối phương, pháp kỹ cũng có phần nhỉnh hơn nhưng liên tục bị đối phương dùng thủ đoạn bức ép.

Đến ngay giây phút quan trọng hắn còm bị dính ám toán.

Tên che mặt này âm hiểm vô cùng.

Tâm thần hắn lúc đã muốn phát điên.

Càng khó chịu hơn là đến ngoại hình đối phương hiện tại hắn cũng không rõ ràng.

Nhưng nhìn Ba Động Khí đã công đến trước mặt, hắn liền lấy lại bình tĩnh.

Khuôn mặt trầm như nước, khẽ vỗ túi càn khôn.

Trên tay ngay lập tức cầm mảnh giấy dài, trên giấy có nhiều văn tự bay lượn, nhìn như là bùa chú.

Hắn nhìn chăm chú Lạc Giai, ánh mắt tràn ngập tơ máu, mở miệng:

“Ta sẽ sớm gặp lại ngươi trả mối thù này.” Sau đó liền bóp nát mảnh giấy.

nguồn năng lượng vô hình nhanh chóng cuốn lấy Hồng Thiên Ca, sau đó hắn ngay tại chỗ biến mất ngay trước khi Ba động khí đập tới.

Ba động khí liền đánh nát cả khu rừng rộng lớn thành bình địa.

Lạc Giai nheo mắt:

“Hừ, lại để hắn chạy thoát, đám tiên môn này thật khó giết.” Lạc Giai biết rằng nếu lần sau gặp lại đối phương sẽ không cho hắn nhiều cơ hội đến vậy.

Sau đó lại đưa mắt về phía cô gái kia, cô ta lúc này cũng lấy ra thanh bùa chú, nhanh chóng bóp nát biến mất.

Lạc Giai thở dài.

Đám tiên môn này thiệt giàu có, vật bảo mệnh quý giá vậy lại tùy tiện sử dụng như đồ ăn.

Nếu Hồng Thiên Ca và Hồng Linh biết được suy nghĩ của Lạc Giai có lẽ sẽ chửi Lạc Giai xối xả.

Viên Hoàn Nguyên Đan và cả Na Di Phù đều là bảo vật vô giá mà cả khó khăn mới có được, dùng là hết, nhưng lại bị hắn bức đến phải sử dụng.

Có thể nói là cả mất cả chì lẫn chài.

Hối hận thanh.

Trận đấu này mặc dù là Lạc Giai chiến thắng nhưng là nhờ thủ đoạn.

Nếu không có năng lượng bản nguyên của kiện đế cụ đề thăng Ba động khí cho hắn.

Có lẽ hắn chỉ có thể chạy trối chết.

Linh lực hắn cho dù bùng phát đến tối đa liều cả mạng cũng chỉ hơn . mà thôi.

Nếu ngay từ đầu Hồng Thiên Ca không chủ quan mà tung hết sức mạnh sợ rằng hắn đã không có cơ hội còn được hít thở rồi.

Tên kia thực sự nội tại mạnh đến rối tinh rối mù.

thanh linh kiếm của Hồng Thiên Ca lúc này đã bị Ba Động Khí của Lạc Giai đánh nứt gãy nằm ở bên.

Hồng Thiên Ca chỉ kịp trốn đi, không thể mang theo bất kỳ thanh kiếm nào.

Nhìn thanh kiếm, Lạc Giai khẽ vận chữ “Khống”, trong thanh kiếm liền tách ra viên tinh thạch, đây đều là năng lượng bản nguyên mà Lạc Giai cần.

Còn về nghĩ khống chế thanh kiếm này cho mình, Lạc Giai không nghĩ đến.

Đây vốn là Linh Bảo của Hồng Thiên Ca.

Muốn dùng còn phải tìm cách bỏ đi ấn ký trên Linh Bảo, Lạc Giai không có hứng thú làm chuyện này.

Sau đó liền cất kỹ viên tinh thạch.

Lạc Giai muốn tán đi Lân Biến.

Chợt, đầu óc hắn liền bị choáng, hắn lấy tay ôm lấy đầu, khuôn mặt hiện ra vẻ đau đớn.

Huyết mạch hắn lúc này vô cùng xáo động.

Cơ thể ngay lập tức trương phình lớn lên.

Lạc Giai liền biết không ổn, mặt trái muốn bộc phát.

Vì sử dụng Đệ Tam Môn toàn phần khi cơ thể đang bị thương.

Dẫn đến bộc phát mặt trái Đệ Tam môn sớm.

Lạc Giai ôm lấy mặt, ý thức dần tán đi, khuôn mặt dần dài ra, tóc trên đầu như biến thành các sợi tơ và râu dài.

Lân bạc cũng lớn lên, các ký tự sử thi càng thêm rõ nét.

Đôi cánh cũng dần phóng đại ra vô cùng hùng vĩ.

Hắn ngửa đầu, miệng gầm lên tiếng khủng khiếp, kinh động cả vùng.

Trong những giây phút còn ý thức, Lạc Giai nhìn lên trên đỉnh núi như chờ đợi điều gì đó đến.

Ba người Tam Thú lúc này đang nhanh chóng truy đuổi người trong đêm.

Gã thanh niên tóc vàng nhìn như đứa trẻ, có mắt mèo, chiếc răng nhọn chìa ra khỏi miệng lúc này lên tiếng cười:

“Đã xác định được vị trí của Chouri, lần này ông ta chạy không thoát.”

Người đàn ông có ria kẽm, mái tóc hoa râm buộc đuôi ngựa tên Liver khuôn mặt có điều suy nghĩ nói:

“Các ngươi có nghe thấy một tiếng động lớn ở hướng kia không” Liver chỉ tay về phương hướng.

Cả Nyau và Daidara nhìn Liver, sau đó lắc đầu.

Nhưng ngay lúc này bỗng cả nghe thấy tiếng gầm rú vô cùng kinh khủng ở hướng chỉ tay của Liver, bất giác đều dừng lại run rẩy bẩy.

Cả sợ hãi, đây là tiếng của loài vật gì, lại làm cả như sợ hãi từ sâu trong tâm hồn.

Ánh mắt cảnh giác nhìn về nơi phát ra tiếng gầm rú.

Nhưng ngay sau tiếng gầm gú là động đất liên tục xuất hiện, có tiếng ầm ầm chấn động khủng khiếp liên tục phát ra.

Khi nhìn đến nơi phát ra tiếng động, người thanh niên thân hình vạm vỡ, đôi mắt không có đồng tử, mái tóc dài màu vàng tên Daidara liền tái mặt quay người hét lớn:

“Chạy”

người Liver và Nyau cũng nhìn thấy, sợ hãi quay người chạy theo.

Thứ mà cả nhìn thấy chính là thiên họa “Tuyết Lở”.

Cả nhìn thấy lớp tuyết cao hơn mấy chục mét đang đổ ập xuống nhanh chóng, hướng về cả người.

Nhìn thấy nó, cả liền kinh hồn bạt vía thục mạng bỏ chạy không suy nghĩ.

Trận tuyết lở này cũng là nằm trong tính toán của Lạc Giai, hắn biết chiến cuộc này cho dù thắng hay thua, chấn động lớn đến như vậy, rất dễ xảy ra tuyết lở.

Chính vì vậy hắn mới nói với Saka nhanh chóng di chuyển bộ lạc nhanh chóng nhất có thể để bảo trụ bộ lạc.

Trận tuyết lỡ này cũng là may mắn với Lạc Giai.

Cơ thể khổng lồ đang bị mất khống chế do mặt trái liền yên lặng bị tuyết lỡ cuốn đi.

Lạc Giai ý thức tán mất, hoàn toàn bất tỉnh, mặc kệ trận tuyết này cuốn hắn đến nơi đâu..

Truyện CV
Trước
Sau