1. Truyện
  2. Hồng Hoang Thiên Đế
  3. Chương 53
Hồng Hoang Thiên Đế

Chương 53: Trở về tông môn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bốn tháng trước, sau khi Chu thống lĩnh nhận được tình báo của mật thám ta ở bên quân doanh tà phái liền biết bọn chúng phải âm thầm điều chuyển nhân mã về phía Tây Lĩnh để củng cố binh lực ở nơi đó nên lão liền chớp thời cơ trong ba ngày ngắn ngủi công phá quân doanh địch ở chiến tuyến Xích Hà.

Ở bên sơn khẩu Tây Lĩnh, Nam Tu Kiệt nhận được tin tình báo liền nhanh chóng tổ chức tiến công đánh hạ cứ điểm Tây Lĩnh của đám tà phái trước khi viện binh của chúng kịp đến.

Thành thử ra trong vòng ba ngày ngắn ngủi, hai cứ điểm ở vùng biên của đám tà phái liên tiếp bị hạ, buộc bọn chúng phải co cụm lại về một chỗ tình thế bất ngờ đảo ngược lại.

Ba tháng kế tiếp sau đó, Chu Liệt quốc thừa thắng đẩy mạnh tấn công tà phái liên tục, thế như chẻ tre càng đáng càng mạnh, đánh đâu thắng đó.

Hơn nữa tu sĩ các tông môn chính phái liên tục đổ về bổ sung binh lực cho quân đội Chu Liệt quốc hoàng triều nhất là sau khi Hoàng đế ra chiếu chỉ mộ binh lần thứ hai.

Dựa trên tình hình này sớm thôi đám Thất Đại Tà Phái cũng phải lui ra khỏi biên giới Chu Liệt quốc.

Hôm nay trời quang mây đãng, không khí trong lành mát mẻ, tiết trời đã chuyển từ hạ sang thu không còn quá oi ả như trước nữa.

Thay vào đó là từng cơn gió nhè nhẹ thổi thoảng qua làm con người ta cảm thấy dễ chịu vô cùng.

Ngoài trời lá khô rơi xào xạc, bị gió cuốn đi phiêu du trên không trung, có mấy chiếc lá rơi xuống mặt nước khẽ điểm thành từng rợn sóng nhỏ lan ra xung quanh.

Một chú nai con cúi đầu uống nước dưới khe suối, chốc chốc lại ngước nhìn xung quanh tránh cho bị thú săn mồi tấn công.

Ngày hôm nay cũng là ngày kết thúc sáu tháng tòng binh ròng rã của Vũ Phàm, hiện tại hắn và các đệ tử trong Đạo Tiên sơn môn đang tập trung ở gần đại bản doanh Chu Liệt Quốc xếp thành từng hàng ngay ngắn chuẩn bị lên đường trở về tông môn.

Chuyện còn lại ở nơi đây, bọn họ cũng không quan tâm đến nữa, đã có Hoàng triều Chu Liệt quốc và các tông môn chính phái lo liệu, bọn họ đa số chỉ muốn truy cầu đại đạo mà thôi.

Hồ Di Hòa đứng ở đằng xa nhìn về phía Đạo Tiên sơn môn, bàn tay siết chặt thành nắm đấm, ánh mắt hung ác vô cùng nhìn sang bên đó.

Mấy tháng vừa qua hắn bị phụ thân cấm túc, hơn nữa mưu hèn kế bẩn mà hắn dự định thực hiện hãm hại Vũ Phàm lại bị chính phụ thân hắn ra tay cản lại ở sau màn, hắn cũng không hiểu vì sao phụ thân hắn lại làm như thế.

Không những vậy hắn còn bị phụ thân trách phạt một hồi nặng nề, chính vì vậy hận ý của hắn đối với Vũ Phàm rất lớn mà lại không thể làm gì được đối phương.

"Mẹ kiếp! Sớm thôi ta cũng chặt cái đầu của ngươi xuống, Vũ Phàm!"

Vũ Phàm khẽ liếc nhìn Hồ Di Hòa trong thoáng chốc rồi nhanh chóng dời bước đi lên Phi Thuyền.

Lần này Vũ Phàm dự định sau khi trở về tông môn liền sẽ đột phá cảnh giới Luyện Khí kỳ cửu trọng thiên.

Mặt khác ở trong dược viên, linh thảo chen hàng nhổ bỏ đi không ít, hắn có thể tận dụng chúng để bồi dưỡng Hoàng Kim Xích Ngô Công Cổ Trùng.

Một lúc sau, Vũ Phàm ngồi trong gian phòng của mình ở trên Phi Thuyền đả tọa nhập thiền cẩn thận quan sát động tĩnh ở bên trong Chân Nguyên Hải, Hoàng Kim Xích Ngô Công trong bốn tháng vừa qua liên tục được Vũ Phàm dùng chân khí bồi dưỡng nay đã đột phá đến cảnh giới Luyện Khí kỳ tứ trọng thiên, bây giờ đang trong quá trình lột xác.

Con ngô công chậm rãi chui ra khỏi lớp giáp xác cũ, nhục thân bên trong của nó trắng đục như sữa ngựa, nhìn vô cùng yếu ớt.

Bình thường, ở trong tự nhiên lúc chúng lột xác cũng là lúc nguy hiểm nhất và cũng là thời điểm bọn chúng dễ bị đồng loại cắn nuốt nhất, chính vì vậy mà số lượng Hoàng Kim Xích Ngô Công ở trong tự nhiên rất ít, dường như cả ba bốn dặm phương viên mới có một con.

Con Hoàng Kim Xích Ngô Công sau khi hoàn toàn chui ra khỏi lớp giáp xác cũ liền cuộn tròn mình nằm ở một góc trong Chân Nguyên Hải, từ miệng của nó liên tục phun ra nuốt vào luồng chân khí màu đỏ bao phủ lấy toàn bộ thân của nó, từ từ ngưng kết lại bộ giáp xác mới, quá trình này thường mất từ ba đến bốn tháng.

Bọn chúng cũng thường ăn lớp vỏ cũ làm chất dinh dưỡng hỗ trợ quá trình hình thành lớp giáp xác mới, nếu trong quá trình này được bổ sung thêm linh dược thì bộ giáp mới sẽ cứng cáp hơn bình thường rất nhiều.

Vũ Phàm từ trong không gian giới chỉ lấy ra một viên Cường Lực Đan rồi nuốt vào, dược lực nhanh chóng tản ra khắp cơ thể hắn rồi lại bị hắn dùng thần thức điều động tràn về phía Chân Nguyên Hải, bắt đầu bổ sung thêm dưỡng chất cho Hoàng Kim Xích Ngô Công.

Bảy ngày sau, ở phía ngoài cửa Vũ Phàm vang lên tiếng gõ cửa nhè nhẹ, Ngưng Nhi nhỏ giọng nói:

- Sư huynh, đã về đến tông môn rồi a!

Nàng mấy ngày qua không có gặp Vũ Phàm nên trong lòng có chút nhớ nhung, nhưng không dám làm phiền hắn, mãi đến ngày hôm nay mới dám mượn cớ này đến gặp Vũ Phàm.

- Ân! Ta biết rồi.

- Vũ Phàm điềm tĩnh trả lời nàng.

Vũ Phàm chỉnh trang y phục một lượt rồi mới ra ngoài gặp Ngưng Nhi.

Hôm nay nàng bận một bộ sam y màu xanh thanh nhã, bên ngoài khoác một cái áo lụa trắng mỏng, trên mái tóc nàng cài một cái ngọc châm tinh xảo, viên ngọc châu khẽ đung đưa theo động tác của nàng.

Từ người của Ngưng Nhi truyền đến một mùi hương hoa hồng thoang thoảng, Vũ Phàm hắn cộng hưởng giác quan với Hoàng Kim Xích Ngô Công nên có thể ngửi thấy rõ mùi này.

"Thật thơm a!" Vũ Phàm cảm thán một câu.

- Đi thôi!

Vũ Phàm nói khẽ một câu rồi hắn đi trước nàng liền nối gót theo sau như hình với bóng, đột nhiên nàng lấy bàn tay nhỏ nhắn của mình nắm lấy tay áo của hắn, rồi hai người cứ vậy mà đi đến mũi thuyền

Vũ Phàm không muốn làm hỏng tâm trạng của Ngưng Nhi nên cũng mặc kệ nàng, cứ vậy mà sải bước đi.

- Oa ngươi nhìn xem là Vũ Phàm sư huynh và Ngưng Nhi sư tỷ!

- Vậy ra lời đồn là thật rồi, ta nghe nói bọn họ sớm tối ở bên cạnh nhau lúc ở quân doanh.

- Phải, phải không biết Ngô sư huynh sẽ cảm thấy như thế nào đây?

Mấy tên đệ tử ngoại môn thấp giọng to nhỏ với nhau một trận, chuyện này sớm đã tới tai Ngô Vũ Thiên, nhưng ngày trước ở trong quân doanh quân luật nghiêm ngặt hắn không thể động vào Vũ Phàm nhất là sau chuyện của Đới Mộc Bạch hắn càng cẩn trọng hơn.

Trên tầng mây cao, gió thổi liên tục từng đợt làm đạo bào của hai người Vũ Phàm và Ngưng Nhi phấp phới bay trong gió, Ngưng Nhi lúc này chỉ mong thời gian ngừng lại để nàng có thể ở bên cạnh hắn như thế này mãi mãi.

Đạo Tiên sơn môn trải dài khắp dãy núi Thanh Sơn ở phía bắc Chu Liệt quốc, núi non trùng điệp nguy nga hùng vĩ, điện chủ nằm ở chủ phong Thanh Sơn cao ngút tầng trời, quanh năm mây mù che khuất, từ xa nhìn lại hệt như bồng lai tiên cảnh.

Vũ Phàm hít một hơi thật sâu, cảm nhận lại cái lành lạnh ở phương bắc, cuối cùng hắn cũng trở về nơi đây sau sáu tháng dài đằng đẵng.

Lần tòng binh này Vũ Phàm thu hoạch không nhỏ, ngoài tàn quyển công pháp Thôn Phệ Cổ Trùng hắn còn thu đến tay hơn ba nghìn viên Luyện Khí Đan bổng lộc chức vụ và công trạng của hắn.

Kể ra lúc giết ba tên tà phái có mưu đồ ám sát Vũ Phàm, thu hoạch cũng không đến nỗi tệ, nhưng khi hắn xem xét cẩn trọng một lượt lại không có gì đáng để hắn chú ý tới, ngoài mấy món đồ linh tinh, một ít Luyện Khí Đan và mấy quyển công pháp bất nhập lưu Nhân giai trung phẩm và sơ phẩm.

Vũ Phàm cũng không dùng đến mấy thứ ấy nên hắn định sẽ đổi hết sang thành Luyện Khí Đan ở chợ đen trong tông môn để sau này tiện trao đổi những vật phẩm khác mà hắn cần.

Tính ra một chuyến này hắn thu đến tay không dưới ba nghìn năm trăm viên Luyện Khí Đan, đây đã là một con số không nhỏ đủ để hắn có thể thoải mái làm nhiều việc khác, nhất là dư dả để Vũ Phàm có thể chuẩn bị cho bản thân thật tốt trước khi tiến về Trung Thổ.

Hơn nữa hắn còn được một lần tiến vào Vũ Kỹ Các lựa chọn một môn công pháp Địa giai sơ phẩm tùy ý, Vũ Phàm dự định sẽ học một môn thân pháp thượng thừa để giúp hắn phát huy thêm lợi thế về tốc độ.

Xét về cường độ phòng ngự của nhục thân hắn đã có Thiết Bố Sam của Lăng gia, man lực đã có Tứ Tượng Thân công pháp Nhân giai trung phẩm do Đại trưởng lão ngoại môn bồi thường lúc trước, lại cộng thêm thiên phú phòng ngự cộng hưởng từ Hoàng Kim Xích Ngô Công là đã tương đối ổn thỏa rồi.

.

Truyện CV