Trận đầu tiên kết thúc, trận thứ hai so tài cũng lập tức bắt đầu.
Lần này đối chiến chính là Xích Nhật Môn Triệu Huy với Chiến đao tông Trần Bình.
Trận đấu chưa bắt đầu mọi người đều đã đoán trước kết quả, dù sao Trần Bình không chỉ có tu vi luyện thể chín tầng mà còn là khó chơi nhất một loại luyện thể tu sĩ.
Quả nhiên, vừa lên lôi đài, Triệu Huy đã bị Trần Bình một đôi thiết quyền không ngừng nghiền ép, mấy chiêu đi qua liền bị đánh thổ huyết rơi khỏi lôi đài.
-" Dương sư đệ cố gắng, chúng sư huynh tin tưởng ngươi! ".
Trận thứ ba chính là Dương Tuấn cùng với Chiến Đao tông Lý Thạch.
So tài bắt đầu, Dương Tuấn lập tức mở ra Truy Phong bộ bắt đầu tránh né, thỉnh thoảng trái phải đánh một cái Ngũ Ảnh chưởng đem đối phương quấy nhiễu.
Cảm giác bản thân đang bị đùa nghịch, đối thủ của hắn Lý Thạch nổi điên cầm theo đoản đao bắt đầu truy đuổi, nhưng y thân pháp không tốt, so với đã đại thành Truy Phong bộ Dương Tuấn phải chậm hơn một ít.
Bất lực, Lý Thạch đành phải một bên truy đuổi một bên oa oa mắng hòng đem Dương Tuấn tức giận đứng lại cùng mình đấu.
-" Dương thỏ đế đứng lại, cùng đại gia đại chiến ba trăm hiệp, các ngươi Xích Nhật Môn đệ tử chỉ biết chạy hay sao? Ngươi có phải hay không nam tử hán? "
Nhưng mặc kệ hắn chửi bới, Dương Tuấn vẫn tại bay nhảy né tránh, trong lòng cười thầm " Muốn chơi kế khích tướng với ta, về luyện thêm đi! "
Thế là một màn vi diệu xảy ra, hai vị tu sĩ không ngừng trên lôi đài truy đuổi, kẻ trước ta sau cực kỳ xấu hổ.
Đến mức trên khán đài, có tu sĩ không nhịn được chửi bới:
-" Các ngươi có hay không đánh? Đặc biệt là Xích Nhật Môn cái kia đệ tử, ta hoài nghi hắn mua chuộc tiến tới.
"
-" Làm sao Xích Nhật Môn lại có vô sỉ như vậy người, chỉ biết chạy trốn! "
-" Đề nghị trúc cơ tiền bối đem hắn đuổi xuống! "
.
.
Lúc này Xích Nhật Môn đệ tử vị trí, từng người khuôn mặt đỏ bừng xấu hổ, thật sự quá mất mặt rồi.
-" Dương Tuấn hắn đang làm gì, thật sự đem tông môn mặt mũi mất hết! "
-" Hắn tu vi thấp hơn đối thủ ta có thể lý giải nhưng chỉ tránh mà không chiến thì thật sự quá nhát gan rồi! "
-" Đợi thi đấu kết thúc nhất định thông báo trưởng môn đem hắn trách phạt.
"
Trái ngược với đám người, Triệu Thiên Hổ vẻ mặt không chút biểu cảm, hắn ánh mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm Thanh Vân Tông đệ tử vị trí.
Hay nói chính xác hơn chính là nhìn Thanh Vân Tông đại sư huynh Diệp Trường Sinh!
Trước khi đến đại trưởng lão nhắc nhở hắn cẩn thận Diệp Trường Sinh, người này có thể nói là Thanh Vân Tông mấy trăm năm qua đệ nhất thiên tài.
Nghe đồn thực lực đã có thể cùng với Trúc Cơ cảnh sơ kỳ tu sĩ vật cổ tay mà không rơi xuống hạ phong!
.
.
Cảm thấy múa may quay cuồng đã đủ rồi, Dương Tuấn lúc này quyết định kết thúc chiến đấu.
Đang chạy Dương Tuấn đột ngột xoay người, không một chút báo trước đánh ra một chưởng, hắn lòng bàn tay hắc bạch quang mang đại thịnh, năm đạo cự thủ hư ảnh theo đó hướng về phía Lý Thạch bao phủ.
Gặp công kích bất ngờ, Lý Thạch thấy nguy không loạn.
Cổ tay nhất chuyển, đoản đao trên không trung vẽ ra một đạo mỹ lệ vòng cung đao quang, giống như tờ giấy, ngũ ảnh chưởng chỉ vừa chạm vào lập tức bị đao khí cắt tán.
Nhưng không đợi hắn được đà xông lên, Dương Tuấn công kích lại ập tới.
Chỉ thấy Dương Tuấn miệng niệm pháp quyết, hai đạo thủy, hỏa thuật pháp đã song song mà ra.
Nhìn xem công đến hai đạo nhất phẩm thuật pháp, Lý Thạch cười lạnh khinh thường:
-" Giãy giụa vô ích, để ta xem ngươi còn bay nhảy được đến khi nào! "
Lý Thạch cái kia tiếng chưa hẳn rơi xuống, hai đạo thủy, hỏa pháp thuật bất ngờ trên không trung hợp lại, tiếng nổ lớn sinh ra.
Thủy, hỏa tính chất bất đồng, chỉ cần chạm vào lập tức có phản ứng sinh ra, trong đó mắt thường có thể thấy được chính là hơi nước dạng sương mù.
Huống chi, hai đạo thủy, hỏa này không phải là bình thường loại kia, mà chính là tu sĩ bản thân ngưng tụ, phản ứng so với bình thường còn mãnh liệt.
Chỉ thấy lôi đài chớp mắt bị sương mù bao phủ, Lý Thạch cùng Dương Tuấn thân ảnh cũng theo đó đến mất!
Aaaa!
Đột nhiên một tiếng hét thảm vang lên, nhìn lại đã thấy một bóng người từ sương mù bên trong bay ra đến.
Dương Tuấn miệng không ngừng thổ huyết, thân thể tại trên không trung vẽ ra một đạo vòng cung rồi trực tiếp rơi xuống lôi đài bên ngoài.
-" Là Xích Nhật Môn đệ tử! Bị đánh ra bộ dáng như vậy thật là đáng lời.
"
-" Hahaha, thật sự là thoải mái, Lý sư huynh quá uy vũ! "
Chứng kiến Dương Tuấn bị đánh ra lôi đài, Khán đài bên trên tu sĩ càng phát ra kịch liệt tiếng thảo luận, trong đó phần lớn đều là cười lớn hả hê.
Bất quá bọn hắn tu vi thấp, không có nhìn ra bên trong sương mù chiến đấu, trúc cơ tu sĩ ngược lại là nhìn ra bên trong nội tình.
Trên đài cao, các vị trúc cơ đang tại quan sát, trong đó ngồi chính giữa Thanh Vân Tông Hà trưởng lão lúc này nhìn về phía Địch trưởng lão cười nói:
-" Ngươi Xích Nhật Môn tên đệ tử này thật thú vị, vậy mà không chiến tự bại, quả thật đem Chiến đao tông đệ tử xoay vòng.
"
Nghe thấy những lời này, một bên Chiến Đao Tông Lý trưởng lão cười lạnh, nói: -" Chẳng qua là một cái tiểu nhát gan, thấy chúng ta Chiến Đao Tông đệ tử dũng mãnh liền đã bị dọa sợ, tự nhảy xuống lôi đài mà thôi, một chút cốt khí đều không có.
"
Nhưng mặc kệ hai người lời nói, Địch trưởng lão sắc mặt vẫn như cũ không biểu tình, một bộ giống như không quan tâm dáng vẻ.
Dương Tuấn giờ phút này vẫn đang tại diễn kỹ, hắn không biết ban nãy mánh khóe đã sớm bị mấy vị Trúc Cơ tu sĩ phát hiện.
Ở trong sương mù lúc, Dương Tuấn cũng không có cùng Lý Thạch chạm mặt, chỉ là đứng im một chỗ chờ thời điểm thích hợp sau đó thì giả vờ hét thảm một tiếng, bay xuống lôi đài.
Mà thổ huyết cảnh này, Dương Tuấn cũng là lợi dụng Hấp Huyết chưởng đặc tính điều khiển máu huyết, đem huyết dịch ép tới cổ họng rồi phun ra.
" Diễn xuất quá xuất sắc, nếu sớm biết bản thân diễn kỹ xuất tốt như vậy, kiếp trước ta nhẽ ra phải đi làm diễn viên! " Trong lòng cười thầm, nhưng Dương Tuấn bên ngoài vẫn giả vờ rên rỉ, tay ôm ngực chật vật đứng dậy đi ra đấu trường.
Lôi đài lúc này chỉ còn Lý Thạch một người đứng đó, mặt đầy mộng bức.
-" Ta làm sao lại thắng rồi? "
Ban nãy lúc bị sương mù bao phủ, Lý Thạch sợ Dương Tuấn đánh lén nên đứng yên bất động phòng thủ.
Thế nhưng để hắn buồn bực là chờ đợi cả buổi đến Dương Tuấn cái bóng cũng không thấy, khi sương mù tán đi thì đã nghe trong tài tuyên bố bản thân chiến thắng.
Càng để hắn ngạc nhiên là khi nhìn về phía đấu trường cửa ra vào, chỉ thấy đối thủ của hắn Dương Tuấn bộ dáng chật vật, miệng tràn máu tươi chậm rãi đi ra ngoài.
-" Tên này đang giở cái gì trò lừa bịp? "
.
.
Trở về chính mình trước đó vị trí, Dương Tuấn từ xa đã nghe được các vị đồng môn trách móc lời nói, trong đó không thiếu ánh mắt khinh bỉ quăng tới.
Bất quá Dương Tuấn cũng không tức giận, hắn chỉ cười trừ một tiếng rồi xin lui ra phía sau chữa thương.
Đinh!
Dương Tuấn tâm tình đắc ý, rốt cục thu hoạch đến ban thưởng.
Không nghĩ ngợi hắn lập tức lựa chọn rút thưởng.
Tiếng ban quay chuyển động quen thuộc vang lên trong đầu hắn.
>
Lôi Châu
Phẩm giai: Nhị phẩm.
Giới thiệu: Do âm khí cùng lôi điện chi lực tụ lại luyện chế mà thành, uy lực cực lớn, Trúc cơ bên trong không người có thể chống lại.
Ánh mắt sáng lên, Dương Tuấn trong lòng vui vẻ, hắn rốt cục cũng có được thủ đoạn bảo mệnh.
Có viên này Lôi Châu, Trúc cơ tu sĩ cũng không đủ gây sợ, đến lúc đó chỉ cần giống như lựu đạn ném ra, "bùm" Trúc cơ cường giả cũng tan thành mây khói!
Mà lúc này, trên sàn thi đấu đã có mới tiến hành tranh tài tu sĩ.
Thời gian chầm chậm trôi qua, trên lôi đài thi đấu tu sĩ một vòng đổi một vòng, rất nhanh liền đến phiên Triệu Thiên Hổ ra sân.
Thân là Xích Nhật Môn đại đệ tử, Triệu Thiên Hổ thực không cần phải bàn cãi, nắm trong tay trường kiếm, một bộ điêu luyện kiếm pháp liền đem đối thủ Thanh Vân Tông đệ tử đánh bại.
Cơ hồ Tịch Triều kiếm pháp đều không sử dụng, tựu thu được thắng lợi, có thể nói là thắng được mười phần nhẹ nhõm.
Triệu Thiên Hổ xếp hàng thứ tự mười ba, phía sau hắn còn bốn vị tu sĩ, tổng cổng hai cuộc tỷ thí.
Cái này hai cuộc tỷ thí rất nhanh liền toàn bộ kết thúc, cũng mang ý nghĩa vòng thứ nhất so tài toàn bộ kết thúc.
Vòng thứ nhất so tài kết thúc về sau, sẽ có một đêm thời gian nghỉ ngơi, sau đó muốn tiến hành trận thứ hai so tài tu sĩ có thể tại cái này một đêm thời điểm khôi phục thương thế cùng thể nội hao tổn linh khí..