Chương 65: Những Câu Chuyện Và Những Lời Trêu Chọc
Ánh nắng mặt trời chiếu xuống doanh trại, tạo nên bầu không khí ấm áp nhưng không quá oi bức. Tiếng động từ các hoạt động trong trại vẫn vang lên đều đặn, nhưng không quá ồn ào.
Những chiến binh và nhân viên đang bận rộn với công việc thường ngày, tuy nhiên sự nhộn nhịp của buổi sáng dường như đã dịu lại khi buổi trưa đến gần.
Aurelia, đang đứng trong sân cùng với Vương Cường và cậu của mình, Marbas Caelan, chợt nhận ra mặt trời đã lên cao và giờ ăn trưa đang đến gần.
Một ý tưởng chợt nảy ra trong đầu cô.